Yến hội thưởng hoa năm ấy, giữa tiếng đàn sáo và câu chúc tụng, cổ áo của Phó Minh Chiêu khẽ trượt xuống một chút.
Và chỉ một thoáng nhìn, vết bớt mờ nơi gáy hắn đã khiến t /im ta lạnh ngắt,
giống hệt vết bớt của vị phu quân “đã ch /e /t trận” của ta.
Ta trở về nhà trong im lặng, kéo cửa phòng lại.
Bộ áo tang ta mặc suốt nhiều tháng rơi xuống đất như tro tàn.
Ta khoác lên người hỷ y đỏ thẫm mà nhà họ Tạ đã nhiều lần đưa tới thăm dò ý tứ.
Sau đó, ta chỉ bình thản nói với nha hoàn:
“Truyền lời cho Tạ An Chi, ta đồng ý gả rồi.”
Còn lời đồn khắp thiên hạ về công chúa An Dương và đại tướng quân tình sâu nghĩa nặng?
Cứ để thiên hạ bàn tiếp đi.
Bởi trước khi người ta xôn xao rằng họ phu thê ân ái,
thì phu quân ta đã “t /ử trận nơi sa trường”,
còn An Dương công chúa sớm được gả cho đại tướng khải hoàn Phó Minh Chiêu.
Bình luận