Khi Ly Hôn Chưa Là Kết Thúc

Hoa Cỏ Mùa Xuân

Đang theo dõi

3

Số truyện

362

Theo dõi truyện

953

Tôi nắm chặt tờ giấy ly hôn bước ra khỏi cục dân chính, thì thấy Lục Viễn đang tựa vào đầu xe Mercedes hút thuốc.

Gạt tàn bên cạnh đã đầy bảy tám đầu lọc, anh ta mặc vest chỉnh tề, trông hoàn toàn không hợp với tấm biển “Nơi đăng ký ly hôn” phía sau lưng.

“Đưa em về nhé?” – Anh ta dụi tắt điếu thuốc, giọng điệu nhẹ tênh như thể đang hỏi có tiện đường mua rau không.

Tôi cúi đầu nhìn điện thoại, ứng dụng gọi xe báo còn 12 phút nữa xe mới tới.

“Không cần.” – Tôi nhét tờ giấy ly hôn vào túi xách, mép bìa nhựa cào rát lòng bàn tay – “Tôi đã đặt xe rồi.”

Lục Viễn bỗng cười phá lên: “Trần Hi, đến một chút buồn em cũng không thèm giả vờ sao?”

Câu đó đúng là buồn cười thật.

Tôi ngẩng đầu nhìn anh ta, ánh nắng khiến mắt anh hơi nheo lại – “Tổng giám đốc Lục, năm xưa khi thư ký của anh ngồi lên đùi đút nho cho anh, diễn xuất còn kém xa tôi bây giờ.”

Nụ cười trên mặt anh lập tức đông cứng.

Xe gọi đến dừng ngay trước mặt tôi.

Vừa mở cửa bước lên, tôi nghe Lục Viễn hét phía sau: “Quý sau studio của em phải đóng tiền thuê đấy!”

Đấy, chính là người đàn ông tôi từng yêu suốt bảy năm.

Ngay cả ngày ly hôn, cũng không quên nhắc tôi rằng văn phòng làm việc của tôi nằm trong toà nhà thuộc sở hữu bạn thân của anh ta.

Những tán cây ngô đồng ngoài cửa sổ vụt lùi phía sau, tôi mở WeChat, đổi biệt danh từ “Chồng yêu” thành “Tổng Lục”.

Dòng trò chuyện dừng ở nửa năm trước, tôi nhắn: “Đau dạ dày quá, anh có thể tới đón em không?”

Dưới đó là tin nhắn sáng hôm sau của anh: “Anh đang họp.”

Bình luận

Tổng đánh giá: 0

Danh sách đánh giá

  • 5 sao - Đọc tại trang 100

    Một truyện hay với cốt truyện hấp dẫn và những nhân vật sống động.

  • 4 sao - Đọc tại trang 150

    Không gian và bối cảnh trong truyện được mô tả rất chi tiết, khiến người đọc dễ dàng hòa mình vào câu chuyện.