Ra khỏi cục dân chính, gió lật một trang sổ đỏ, giống như có ai đang vỗ tay chúc mừng họ.
Anh nắm lấy đầu ngón tay cô, nói:“Hay là nhân lúc suất bốc thăm nhà còn nóng, mình đi làm thủ tục nhà mới luôn? Tên tạm thời cứ ghi anh thôi, lãi suất có thể thấp hơn. Sau này sẽ bổ sung lại thành ‘tổ ấm của chúng ta’.”
Cô gật đầu, không tranh cãi, cúi xuống lưu tấm ảnh chụp trước cửa cục dân chính vào album.
Anh cười, giơ điện thoại lên cao, nói sẽ đăng lên vòng bạn bè, chú thích đã nghĩ sẵn.
Buổi tối về lại căn hộ thuê, anh đi tắm, tiếng nước rất lớn.
Cô chỉnh sáng bức ảnh cưới, do dự xem có nên làm mờ người qua đường hay không.
Màn hình điện thoại rung lên, trong danh bạ, ảnh đại diện của “Cố Hành” chuyển thành một tấm selfie ở phòng gym, anh nghiêng người ôm một cô gái, cười rất tươi.
Dòng chữ nhỏ bên dưới: “Bạn cũ gặp lại”.
Cô không bấm vào bình luận, cũng không vào trang cá nhân của người phụ nữ kia.
Cô mở album hệ thống, tạo một thư mục mới, đặt tên là “Hình thức”.
Cô cho ảnh cưới chụp ở cục dân chính vào đó, rồi quay màn hình lại lúc avatar anh thay đổi, kèm theo cả thời gian.
Anh vừa ra khỏi phòng tắm thì cô vừa kịp khóa màn hình.
“Đói không? Gọi tô bún nhé?” anh hỏi.
“Ừ.” Cô ngẩng đầu.
Anh cầm lấy điện thoại cô, cười nói: “Hôm nay ngoan thế, tặng em ‘bao lì xì to’.”
“Ừm.”
Lì xì hiện lên, ghi chú là: “Tạm ứng tiền cọc nhà trước, vợ cất kỹ nhé.”
Cô không mở những thông báo like hàng loạt, chỉ tự gửi cho mình một định vị, ghi chú: “Ngày đăng ký kết hôn • Avatar thay đổi”.
Đêm đến, anh chơi game, cô làm sổ sách.
Bảng tính ghi rõ mọi chi tiêu trong nửa năm nay: tiền thuê, điện nước, tiền xe, tiền mừng, những lần anh mời và những lần chia đôi, mỗi mục là một màu khác nhau.
Bình luận