
Cuộc Đời Dưới Bóng Mẹ
Tôi rất ghét mẹ, vì bà đã 42 tuổi mới sinh ra tôi.
Mỗi lần họp phụ huynh, mẹ là người lớn tuổi nhất, nhiều người còn nhầm bà là bà nội của tôi.
Từ khi tôi 10 tuổi, mẹ liên tục đau ốm. Dù có phải nhập viện, bà vẫn lén lút chạy về nhà để nấu cơm cho tôi.
Thế nhưng, tôi vẫn ghét bà.
Lên cấp hai, mẹ đã gần 60 tuổi. Bà hay đau ốm, khiến tôi phải chăm sóc.
Trong khi bạn bè cùng trang lứa tận hưởng tuổi thanh xuân tôi lại phải chăm lo cho một người già yếu.
Tôi nhìn không thấy điểm kết thúc của những ngày tháng như thế này.
Sự oán trách trong lòng tôi ngày càng lớn dần.
Rồi một ngày nọ, khi tôi học lớp 12, mẹ đột ngột để lại một bức thư tuyệt mệnh và rời khỏi nhà.
Bà nói không muốn trở thành gánh nặng của tôi, muốn tự kết liễu đời mình.
Bình luận