
Sau Khi Mất Trí Nhớ Ta Gặp Phải Tra Nam
Hoàn thành
Ngôn Tình
Tác giả : 2
(17/17)
chương
2
lượt xem
0
theo dõi
- SAU KHI MẤT TRÍ NHỚ TA GẶP PHẢI TRA NAM -
Page Edit: Nguyện anh cười khi đang độ tài hoa
Link FULL dưới bình luận.
***************************************
Văn án:
Sau khi bị thương mất trí nhớ, ta được một thư sinh cứu.
Ta gả cho hắn, vì hắn giặt quần áo nấu cơm, lo liệu mọi việc chu toàn.
au đó thư sinh thi đậu thám hoa, hắn nói muốn hưu ta, lấy tiểu thư nhà thừa tướng.
Tiểu thư cũng thuê người tới giết ta, trong lúc nguy hiểm ta lại khôi phục trí nhớ.
Ta chính là con gái mà nữ đế Đại Ly sủng ái nhất, Vũ Bình công chúa.
Mà vị tiểu thưa mà hắn muốn lấy kia, khi còn nhỏ chỉ xứng xách giày cho ta.
….
Sau này ta lấy tư cách là Vũ Bình công chúa tới uống rượu mừng của hắn và vị tiểu thư kia.
Thư sinh lại đau khổ cầu xin ta: “Bình nương, ngươi không thể nhẫn tâm như vậy, ta và ngươi cũng đã tiếp xúc da thịt rồi.”
Hắn nói, phò mã nên là hắn.
Ta sờ lên mặt nhiếp chính vương, quay đầu nhìn thư sinh:
“Trai bao của bổn cung vô số, ngươi hầu hạ bổn cung một lần, đó là phước ba đời của ngươi.”
“Phò mã? Ngươi cũng dám nghĩ?”
Về phần cái danh thám hoa kia, vào lúc ta khôi phục trí nhớ thì hắn đã không phải.
Page Edit: Nguyện anh cười khi đang độ tài hoa
Link FULL dưới bình luận.
***************************************
Văn án:
Sau khi bị thương mất trí nhớ, ta được một thư sinh cứu.
Ta gả cho hắn, vì hắn giặt quần áo nấu cơm, lo liệu mọi việc chu toàn.
au đó thư sinh thi đậu thám hoa, hắn nói muốn hưu ta, lấy tiểu thư nhà thừa tướng.
Tiểu thư cũng thuê người tới giết ta, trong lúc nguy hiểm ta lại khôi phục trí nhớ.
Ta chính là con gái mà nữ đế Đại Ly sủng ái nhất, Vũ Bình công chúa.
Mà vị tiểu thưa mà hắn muốn lấy kia, khi còn nhỏ chỉ xứng xách giày cho ta.
….
Sau này ta lấy tư cách là Vũ Bình công chúa tới uống rượu mừng của hắn và vị tiểu thư kia.
Thư sinh lại đau khổ cầu xin ta: “Bình nương, ngươi không thể nhẫn tâm như vậy, ta và ngươi cũng đã tiếp xúc da thịt rồi.”
Hắn nói, phò mã nên là hắn.
Ta sờ lên mặt nhiếp chính vương, quay đầu nhìn thư sinh:
“Trai bao của bổn cung vô số, ngươi hầu hạ bổn cung một lần, đó là phước ba đời của ngươi.”
“Phò mã? Ngươi cũng dám nghĩ?”
Về phần cái danh thám hoa kia, vào lúc ta khôi phục trí nhớ thì hắn đã không phải.
Bình luận