Sân Khấu Cô Đơn

Hoa Cỏ Mùa Xuân

Đang theo dõi

3

Số truyện

362

Theo dõi truyện

953

Buổi công diễn cuối cùng kết thúc, tôi đứng ngay sau hậu trường, trước mặt tất cả mọi người,trả lại cho anh ấy sợi dây chuyền kim cương mà anh từng tặng.

“Chỉ vì anh không đến xem em diễn chính, mà đi xem solo của Lâm Vi Vi?” Anh nhướng mày.

“Đúng vậy.”

Anh bật cười, giọng chắc nịch: “Thẩm Thanh Huyền, em sẽ hối hận đấy.”

Chúng tôi quen nhau mười lăm năm, bên nhau mười năm. Anh thuộc nằm lòng từng bước nhảy của tôi, cũng tin chắc rằng tôi mãi mãi là thiên nga trong lòng bàn tay anh.

Nhưng anh không biết… Việc anh vắng mặt chỉ là cái cớ.

Tôi đã ký hợp đồng với một đoàn múa khác, vé máy bay đến bên kia đại dương cũng đã mua.

Lần này, trên sân khấu của tôi, sẽ không còn anh nữa.

Từ đây, dưới ánh đèn sân khấu, chúng tôi không còn bất kỳ giao điểm nào.

Tôi rời tiệc mừng sau buổi diễn đầu tiên ở New York sớm hơn dự kiến.

Vừa bước ra cửa hông nhà hát, bóng người đứng trong bóng tối khiến tôi khựng lại.

Cố Yến Từ từ từ đứng thẳng dậy, áo vest đắt tiền vắt hờ trên cánh tay, ánh trăng đổ bóng lên khuôn mặt góc cạnh của anh.

“Chỉ vì không đi xem em diễn chính mà đến solo của Lâm Vi Vi?”

Anh nhếch môi như mọi khi: “Thẩm diễn chính, đến mức gây chuyện ở đoàn múa luôn à?”

Tôi siết chặt túi xách: “Tôi muốn chấm dứt hợp đồng.”

Anh tiến lên một bước, khí thế bao trùm lấy tôi.

“Em nhớ mình đã nói chia tay bao nhiêu lần rồi không?”

Tôi nghẹn lời. “Lần thứ ba? Hay thứ tư rồi?”

Anh cúi đầu, hơi thở lướt qua vành tai tôi: “Đừng tự lừa mình nữa, Thanh Huyền. Mỗi một sân khấu em nhảy, đều khắc tên anh.”

Tôi lùi lại nửa bước, kéo giãn khoảng cách: “Sân khấu có thể thay đổi, ông chủ cũng vậy.”

“Ồ.” Anh cười khẽ, nhưng ánh mắt lại lạnh tanh. “Được. Đừng hối hận.”

“Tôi sẽ không.”

Bình luận

Tổng đánh giá: 0

Danh sách đánh giá

  • 5 sao - Đọc tại trang 100

    Một truyện hay với cốt truyện hấp dẫn và những nhân vật sống động.

  • 4 sao - Đọc tại trang 150

    Không gian và bối cảnh trong truyện được mô tả rất chi tiết, khiến người đọc dễ dàng hòa mình vào câu chuyện.