Lời Hứa Bị Quên Lãng

Hoa Cỏ Mùa Xuân

Đang theo dõi

3

Số truyện

362

Theo dõi truyện

953

Ta tuy là nữ tử xấu xí câm lặng, lại may mắn được gả cho một phu quân dung mạo tựa tiên nhân.

Phu quân thân thể suy nhược, mắc bệnh tâm tật, phải nhờ ta sớm tối lao lực, thức khuya dậy sớm bán hoành thánh tích góp bạc tiền, mới đủ sức chạy chữa.

Chàng từng cùng ta thề non hẹn biển, nguyện rằng trái tim Tạ Dao chàng đời này kiếp này chỉ thuộc về một mình ta—A Mãn.

Về sau, tâm bệnh của phu quân bình phục, chàng phong quang trở thành thiếu tướng quân. Liền sau đó, chàng lập tức giáng ta xuống làm thiếp thất, cưới ngay biểu muội nơi phủ Hầu gia làm chính thê.

Chàng ôm biểu muội trong lòng, ánh mắt ôn nhu vô hạn, thâm tình nói rằng:

“A Mãn bất quá chỉ là nữ tử nghèo hèn lại câm lặng, đâu thể sánh cùng nàng tài mạo song toàn, văn võ kiêm bị, khẩu xảo linh hoạt. Một nữ tử như vậy, há có thể làm thiếu tướng quân phu nhân sao?”

Nhưng chàng nào biết…

Ta vốn chẳng phải trời sinh câm mặc, chỉ là mệnh phạm thiên sát cô tinh, hễ mở miệng ắt thành lời nguyền, khắc tận mạng người.

Ta vì muốn bảo hộ chàng bình an vô sự, suốt bao năm qua đành phải cắn răng giả làm kẻ câm, im lặng chẳng hé nửa lời.

Nay chàng đã vô tình bạc nghĩa đến thế, vậy ta còn giả bộ làm chi nữa!

Bình luận

Tổng đánh giá: 0

Danh sách đánh giá

  • 5 sao - Đọc tại trang 100

    Một truyện hay với cốt truyện hấp dẫn và những nhân vật sống động.

  • 4 sao - Đọc tại trang 150

    Không gian và bối cảnh trong truyện được mô tả rất chi tiết, khiến người đọc dễ dàng hòa mình vào câu chuyện.