Nhà mẹ tôi gửi tới hai tảng thịt heo quê to tướng.
Tôi đang ở cữ, cần tẩm bổ gấp.
Chồng vừa bê thịt vào bếp, đã định cầm dao xắt nhỏ.
Tôi lạnh giọng: “Khoan đã. Đừng vội chặt. Em trai anh sẽ đến lấy một nửa trong vòng 20 phút nữa.”
Anh ta chau mày, không tin: “Nó còn chẳng biết mẹ đưa thịt tới, lấy gì mà đến?”
Tôi không nói thêm lời nào, chỉ khoanh tay đứng nhìn.
Dao còn chưa kịp hạ xuống—
“Cốc! Cốc! Cốc!”
Tiếng gõ cửa vang lên dồn dập, như tiếng trống thúc mạng.
Cửa vừa mở, em chồng đã xồng xộc bước vào, mở miệng câu đầu tiên: “Anh chị chia em một nửa nha, nhà em cũng đang hết thịt rồi.”
Tôi liếc sang chồng, hỏi thản nhiên: “Lần này, anh cho hay không cho?”
Bình luận