
Túc Duyên Bồ Đề
Tác giả : 2
(4/4)
chương
128
lượt xem
0
theo dõi
| TÚC DUYÊN BỒ ĐỀ |
* Thể loại: Trọng sinh, Cổ đại, HE
* Độ dài: 4 phần (HOÀN)
* Đôi dòng cảm nhận: Tác giả viết bộ này chắc tay lắm luôn, nữ chính trọng sinh k bị buff quá đâu nhé. Editor chất lượng phết nhe. Nói chung là hay, đoạn cuối hé lộ sự thật đúng làm t bất ngờ luôn. 💯 chất lượng
* Văn án:
Ngày ta ch cũng là ngày đại hỷ vị hôn phu của ta.
Trong một ngôi miếu đổ nát ở vùng ngoại ô, ta nằm trên đệm hương bồ, khóc trước bức tượng Quan Âm đã phủ đầy bụi bặm.
Cuộc đời này của tín nữ, chưa bao giờ làm điều gì hổ thẹn với trời đất, nhưng sao đến cuối cùng lại rơi vào cảnh bị chúng bạn xa lánh thế này?
Quan Thế Âm im lặng, nhìn ta với ánh mắt từ bi.
Ngoài cửa vang lên tiếng vó ngựa dồn dập, là ai mà cả người mang theo hơi lạnh, đi về phía ta vậy kìa.
Hai mắt ta đã không còn nhìn được nữa, ta cố sức trông về phía hắn, khàn giọng cầu xin:
"Dù người là ai, xin người hãy nhặt xác thay ta. Kiếp sau ta nhất định sẽ báo đáp."
Hắn run rẩy ôm ta vào lòng, một giọt nước mắt nóng hổi rơi trên mi tâm ta.
Đó là một đêm tuyết đầu mùa, trời rất lạnh.
Tiểu tôn nữ được Trung Dũng hầu coi như trân bảo đã chếc ở một vùng ngoại ô hoang vu khi vừa tròn mười sáu tuổi.
* Thể loại: Trọng sinh, Cổ đại, HE
* Độ dài: 4 phần (HOÀN)
* Đôi dòng cảm nhận: Tác giả viết bộ này chắc tay lắm luôn, nữ chính trọng sinh k bị buff quá đâu nhé. Editor chất lượng phết nhe. Nói chung là hay, đoạn cuối hé lộ sự thật đúng làm t bất ngờ luôn. 💯 chất lượng
* Văn án:
Ngày ta ch cũng là ngày đại hỷ vị hôn phu của ta.
Trong một ngôi miếu đổ nát ở vùng ngoại ô, ta nằm trên đệm hương bồ, khóc trước bức tượng Quan Âm đã phủ đầy bụi bặm.
Cuộc đời này của tín nữ, chưa bao giờ làm điều gì hổ thẹn với trời đất, nhưng sao đến cuối cùng lại rơi vào cảnh bị chúng bạn xa lánh thế này?
Quan Thế Âm im lặng, nhìn ta với ánh mắt từ bi.
Ngoài cửa vang lên tiếng vó ngựa dồn dập, là ai mà cả người mang theo hơi lạnh, đi về phía ta vậy kìa.
Hai mắt ta đã không còn nhìn được nữa, ta cố sức trông về phía hắn, khàn giọng cầu xin:
"Dù người là ai, xin người hãy nhặt xác thay ta. Kiếp sau ta nhất định sẽ báo đáp."
Hắn run rẩy ôm ta vào lòng, một giọt nước mắt nóng hổi rơi trên mi tâm ta.
Đó là một đêm tuyết đầu mùa, trời rất lạnh.
Tiểu tôn nữ được Trung Dũng hầu coi như trân bảo đã chếc ở một vùng ngoại ô hoang vu khi vừa tròn mười sáu tuổi.
Bình luận