Mẹ chồng gửi thịt xông khói đến, đen sì và cứng như đá, tôi quay đầu liền đem cho bà hàng xóm dưới lầu – người hay nhặt đồ người khác bỏ đi.
Hôm sau, bà ấy xách thịt xông khói tìm đến cửa nhà tôi, trong mắt là nỗi buồn tôi không thể hiểu nổi.
Bà nói: “Cách làm thịt xông khói này, tôi chỉ từng thấy ở một nơi duy nhất.”
Tôi chẳng mấy để tâm, cho đến khi nửa đêm nhận được cuộc gọi từ mẹ chồng.
Bà vừa khóc vừa hỏi tôi có đưa miếng thịt đó cho một người tên là “Lan” không.
Bình luận