Hộp Cơm Của Tôi Bị Mất

Hoa Cỏ Mùa Xuân

Đang theo dõi

3

Số truyện

362

Theo dõi truyện

953

Hộp cơm trong ngăn kéo bàn làm việc của tôi, trưa nào cũng bị mất một nửa.

Lúc thì là tôm xào vừa nấu, lúc thì là thịt muối mẹ tôi tự tay ướp.

Tôi lén lắp một cái camera nhỏ trên bàn, mới thấy rõ hóa ra chị Trương ngồi cạnh, cứ chờ tôi đi lấy nước rồi bưng hộp cơm của tôi, thản nhiên gắp vào hộp của chị.

Vừa làm vừa cười nói với đồng nghiệp:

“Tiểu Lâm này thật thà quá, mang cơm lúc nào cũng ăn không hết, bỏ thì phí, để chị ‘giúp’ ăn hộ chút.”

Tôi hỏi thẳng, chị ta còn trợn mắt:

“Người trẻ thế mà nhỏ nhen thế à? Chỉ mấy miếng cơm thôi mà? Con trai chị đang tuổi lớn, nếm thử có sao đâu?”

Quay lưng đi, chị lại lấy ngay hộp sô-cô-la nhập khẩu mới tinh trên bàn tôi, bảo là “đồng nghiệp thì phải biết chia sẻ”.

Tôi không cãi nữa.

Lần sau tôi mang một hộp gà xào tiêu xanh siêu cay, cố tình chan thêm vài thìa dầu tiêu mới ép, rắc thêm một lớp ớt bột mịn lên trên.

Đúng giờ trưa, chị ta lại đến “mượn” cơm.

Chưa đầy mười phút sau, đã nghe thấy chị trong phòng nước uống hớp nước ừng ực, vừa ho sặc sụa vừa đỏ bừng mặt, lẩm bẩm: “Sao hôm nay cay thế này…”

Ngồi ở bàn gõ phím, tay tôi khựng lại một chút, khóe môi không kìm được cong lên.

Độ cay đó, vốn là tôi cố tình làm gấp ba lần bình thường.

Ai bảo chị cứ thích ăn ké một nửa phần cơm của tôi chứ.

Bình luận

Tổng đánh giá: 0

Danh sách đánh giá

  • 5 sao - Đọc tại trang 100

    Một truyện hay với cốt truyện hấp dẫn và những nhân vật sống động.

  • 4 sao - Đọc tại trang 150

    Không gian và bối cảnh trong truyện được mô tả rất chi tiết, khiến người đọc dễ dàng hòa mình vào câu chuyện.