Công Chúa Nguyên An

Thược Dược

Đang theo dõi

3

Số truyện

362

Theo dõi truyện

953

CÔNG CHÚA NGUYÊN AN (FULL)

Tác giả: 泽如时雨

Đề cử: Thời Khanh

Edit: Bể cá 3m

________________________

Khi ta biết được mình là một công chúa bị mang đi hòa thân, ta đã chec được mười năm rồi. Lúc đó, ta đang ngồi xổm ở bãi tha ma, cùng với một góa phụ vừa qua đời đàm đạo nhân sinh. Nói đúng hơn, nàng ấy đang lẩm bẩm mấy chuyện lông gà vỏ tỏi hồi còn sống, kiểu như đếm những bãi tè của con trai mình khi nó còn nhỏ. Ta nghe tai trái lại ra tai phải, cặm cụi đếm mấy khúc xương nguoi trên mặt đất. Mãi đến khi ta đếm đến chín mươi hai, nàng ấy mới có phản ứng, liếc mắt nhìn ta: "Viền vàng khảm ngọc như ngươi, sao lại bị chôn ở nơi địa ngục này?" Ta kéo ống tay chiếc áo cưới rộng quá mức của mình, chạm phải ngọc bội ở thắt lưng vang lên tiếng leng keng: “Ai biết được,” ta nghiêm túc nghĩ: “Chắc là một gia đình giàu có nào đó kết minh hôn?” Nàng tặc lưỡi một cái, dùng cơ thể trong suốt của mình đi vòng quanh người ta: “Không đâu, cả thiên hạ này có ai to gan đến mức dám dùng chỉ vàng thêu áo cưới hình phượng hoàng chứ.” Ta nhún vai, chẳng mấy quan tâm. Lúc tỉnh dậy ta đã thấy bản thân ở bãi tha ma này rồi, không còn ký ức, cũng không nhớ nổi mình là ai. Hỏi quỷ sai thì chúng bảo không nhớ tên thì không cách nào tra sổ Sinh tử, cũng không thể mang ta đi. Và cũng bởi vì chấp niệm của ta quá nặng nề, không thể rời xa khỏi nơi chôn cất. Điều này đúng là không thể giải thích nổi, ta không nhớ bất cứ điều gì, làm sao mà nhớ được chấp niệm của bản thân, ngần ấy năm trôi qua, ta phải tận mắt nhìn cơ thể mình thối rữa từng chút một, biến thành xương trắng, bị gió cát vùi dưới lớp đất vàng. Nhưng sau ngần ấy năm, ta đã suy nghĩ thông suốt rồi. Chuyện cũ rốt cuộc cũng đã qua, hồn ma như ta cũng chẳng thể rời khỏi nơi này, nhớ ra tên mình thì có ích gì? Hàng ngày nhìn những hồn ma đến rồi đi khỏi bãi tha ma, lắng nghe câu chuyện của họ, chẳng phải thú vị hơn sao. Cứ thế cho đến khi, ta gặp hồn ma nữ đầy lòng kiếu kỳ, khao khát tìm tòi mãnh liệt này. Dường như không hề có ý định từ bỏ, nàng nhìn trái nhìn phải, ngó tới ngó lui, hồi lâu sau liền kết luận: "Cô gái này, ngươi là công chúa phải không?" “À.” Ta bình tĩnh đáp lại. Nàng ấy đặc biệt không hài lòng với thái độ của ta, như thể ta đang nghi ngờ năng lực của nàng vậy: “Ta nói ngươi nghe, dáng vẻ thô ráp của miếng ngọc bội trên người ngươi trông giống kiểu dáng ở Nhữ Lặc Quốc, aizz, ngươi không phải là công chúa hòa thân đấy chứ?" "Hả?" Tay ta xuyên thẳng qua đầu thi the chec không nhắm mắt của nàng, âm cuối hơi nâng cao miễn cưỡng biểu đạt sự tôn trọng của mình với nỗ lực suy đoán của nàng. Trước khi bị quỷ sai mang đi, nàng còn thỏa mãn nói: “Công chúa đến Đại Lương ta hòa thân, mấy năm trước quả thực có một người, đứng hàng thứ bảy, hình như tên là Nguyên An công chúa."

Bình luận

Tổng đánh giá: 0

Danh sách đánh giá

  • 5 sao - Đọc tại trang 100

    Một truyện hay với cốt truyện hấp dẫn và những nhân vật sống động.

  • 4 sao - Đọc tại trang 150

    Không gian và bối cảnh trong truyện được mô tả rất chi tiết, khiến người đọc dễ dàng hòa mình vào câu chuyện.