Chồng tôi đem toàn bộ 600 nghìn tiền thưởng cuối năm đưa cho bố mẹ anh ta.
Tôi không khóc lóc, không cãi vã, chỉ bình thản nói với anh ta rằng công ty muốn điều tôi đến chi nhánh làm việc thường trú trong vòng sáu năm.
Anh ta sững người một lúc, rồi bật cười: “Em đi rồi ai nấu cơm cho anh ăn?”
Tôi lập tức đặt vé máy bay một chiều.
Năm ngày sau, anh ta gọi cho tôi 80 cuộc, gửi 49 đoạn ghi âm, nội dung là van xin tôi về nhà chữa bệnh cho mẹ anh ta.
Tôi dập máy, chỉ nhắn lại bốn chữ: “Liên quan gì tôi.”
Bình luận