
Bánh Vừng Và Những Mảnh Tình
Ta bán bánh vừng ở trấn nhỏ Lạc Thuỷ.
Bánh được cán thật mỏng, rắc lên một lớp muối vừng giã nhuyễn và bột hoa tiêu, sau cùng cuộn lại, hai mặt đều ép đầy vừng.
Cho vào lò nướng chỉ cần bảy khắc thời gian, bánh chín mặn thơm, mỏng giòn, hương bay khắp phố phường.
Có một nam nhân tới mua mấy lượt, rồi sinh lòng để ý ta, nhất quyết đòi cùng ta kết tóc chung thân.
Thấy hắn diện mạo trắng trẻo, môi hồng răng trắng, ta cũng không chối từ.
Hai năm sau, hắn đột nhiên bảo muốn hồi kinh, nói đã có hôn ước, chính thất lại là thứ nữ Tể tướng.
Hắn bảo đợi về kinh sắp đặt chu toàn, ắt sẽ cho ta danh phận lương thiếp. Nói đoạn liền vỗ ngựa mà đi.
Ta đưa tay khẽ lau lên tạp dề nơi hông.
Khéo thay, ta cũng nên hồi kinh rồi.
Phủ Công chúa nuôi hơn hai trăm diện thủ, thư giục ta hồi phủ đã chất đầy cả một gian phòng.
Hai năm qua mấy mối nợ cũ cũng nên tính sổ.
Bình luận