Định Mệnh Của Hồ Tam Nương

Hoa Cỏ Mùa Xuân

Đang theo dõi

3

Số truyện

362

Theo dõi truyện

953

Thành thân đã ba năm, phu quân ta – Hứa Nhân Sơn – lại dắt về nhà một cô nương xa lạ.

Nàng ta tự xưng là người của Thiên Sư Môn, vừa bước vào cửa đã chỉ tay nói ta là hồ yêu, còn đòi Hứa Nhân Sơn lập tức hưu thê。

Ta chỉ mỉm cười hỏi chàng:

“Từ khi gả vào Hứa gia, thiếp hiếu thuận mẹ chồng, dạy dỗ em nhỏ, quán xuyến việc nhà, chưa từng được một ngày an nhàn. Chàng thực muốn vì một câu nói của người ngoài mà đuổi thiếp đi sao?”

Hứa Nhân Sơn không dám nhìn ta, giọng run run:

“Tam nương, người và yêu khác đường, ta với nàng vốn chẳng cùng loại… thôi thì, tốt xấu gì cũng đã từng là phu thê, cứ vậy mà chia tay trong êm đẹp đi.”

Nữ tử kia lại chen vào, giọng đắc ý:

“Hồ Tam Nương, ngươi tuy là hồ yêu, nhưng ta thấy ngươi chưa từng làm điều ác, hôm nay tha cho ngươi một mạng. Mau đi đi, đừng dây dưa với Hứa công tử nữa!”

Ta nghe vậy, lại bật cười. Ta vốn đến để báo ân, định ở lại tròn bảy năm, mà nay mới ba năm đã có thể rời đi sao?

Thật là — trên đời còn có chuyện tốt đến thế này ư!

Bình luận

Tổng đánh giá: 0

Danh sách đánh giá

  • 5 sao - Đọc tại trang 100

    Một truyện hay với cốt truyện hấp dẫn và những nhân vật sống động.

  • 4 sao - Đọc tại trang 150

    Không gian và bối cảnh trong truyện được mô tả rất chi tiết, khiến người đọc dễ dàng hòa mình vào câu chuyện.