Trọng sinh trở về, tôi lập tức xóa sạch mọi cách liên lạc với Phó Tư Yến.
Anh ta ở lại Thanh Đại Bắc Kinh, tôi chuyển nguyện vọng sang Giao Đại Thượng Hải.
Chỉ cần hai nơi cách biệt, cả đời không gặp lại.
Anh ta đến Thượng Hải tìm tôi vào kỳ nghỉ, tôi thẳng thừng bay ra nước ngoài du lịch.
WeChat chặn, email đọc rồi không trả lời.
Anh ta vừa vào công ty tôi làm việc, tôi nộp đơn nghỉ việc ngay lập tức.
Đến cả cái bóng lưng tôi cũng chẳng muốn nhìn.
Kiếp trước, sau khi kết hôn bảy năm, tôi mới biết chồng mình chưa từng buông bỏ mối tình đầu.
Cho đến khi chuyến bay tôi đi gặp sự cố, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc, cuộc gọi cuối cùng tôi dành cho anh ta.
Trong điện thoại, lại vang lên tiếng rên rỉ mềm mại của một cô gái.
Tôi nuốt ngụm khí cuối cùng giữa cơn bão dữ.
Cuộc đời nực cười như thế, tôi tuyệt đối sẽ không đi lại vết xe đổ.
Bình luận