Là một người qua đường xinh đẹp, khi nhà họ Mạnh đến trại trẻ để nhận nuôi nữ chính, vai trò duy nhất của tôi chỉ là làm nền.
Viện trưởng không ngừng giới thiệu về nữ chính, lấy sự ngọt ngào của tôi để làm nổi bật vẻ thanh khiết của cô ấy, lấy sự hoạt bát của tôi để tôn lên sự đáng thương, yếu đuối của cô ấy.
Ngay lúc chuyện nhận nuôi gần như đã được quyết định, tôi lấy hết dũng khí, đưa tay ra:
“Dì ơi, Tiểu Yên cũng rất ngoan, có thể… cho Tiểu Yên một mái nhà không?”
Bình luận