Tôi là con gái của một kẻ buôn người.
Năm sáu tuổi, tôi “giúp” mẹ bắt cóc một cô bé xinh xắn.
Trên đường về, tôi nghe thấy mẹ phấn khích gọi điện thoại: “Lần này hàng ngon đấy, chắc chắn bán được giá cao!”
Ngay sau đó, mẹ hiếm hoi cho tôi một viên kẹo. “Làm tốt lắm, cuối cùng cũng không uổng công nuôi mày, cái thứ chỉ biết đốt tiền!”
Chẳng bao lâu sau, mẹ bị bắt.
Khi cô bé kia nhào vào lòng một người phụ nữ xinh đẹp, hai người vừa ôm nhau vừa khóc nức nở,
Một người đàn ông bên cạnh bỗng chỉ vào tôi, nghi hoặc: “Tâm Lan, em nhìn con bé kia có giống con gái Tiểu Nhã của mình không?”
Bình luận