Chương 2 - Yêu Một Lần Cho Dứt

2.

Thật ra, tôi đã nói dối Chu Ngộ Niên.

Tôi thích anh ấy.

Ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Nhưng từng ấy năm qua trong lòng anh chỉ có Giang Chiếu Nguyệt.

Vài hôm sau, Chu Ngộ Niên tự tay tổ chức tiệc đón Giang Chiếu Nguyệt về nước.

Anh cũng gửi thiệp mời cho tôi.

Nghe nói là do Giang Chiếu Nguyệt biết đến sự tồn tại của tôi, nhất định muốn gặp thử.

Cô ta nói:

“Cô gái ở cánh đồng ngô bảy năm trước? Anh thật sự đưa cô ta về rồi à, Chu Ngộ Niên?”

“Cô ta đen nhẻm, gầy gò, nhỏ xíu, chẳng có chút gì dễ nhìn. Em cứ tưởng anh chỉ nói đùa. Giờ em thật sự tò mò, không biết cô ta hiện giờ trông như thế nào.”

Tôi đang có việc, liền từ chối ngay.

Chu Ngộ Niên nhắn cho tôi mấy tin liền.

Tin cuối cùng viết:

[Anh tôi cũng có mặt. Em không quên chuyện đã hứa với tôi chứ?]

Tôi nhìn chằm chằm vào màn hình, trong lòng như bị nghẹn một hơi, tức ngực đến khó chịu.

Nhưng anh đã nói đến nước này rồi…

Tôi không đi, chẳng khác nào không biết điều.

Lúc tôi đến, cả nhóm đang đánh bài.

Có người nhìn thấy tôi, nét mặt bỗng trở nên khó xử, cũng không còn niềm nở chào hỏi như trước.

Trước đây, vì nể mặt Chu Ngộ Niên, ai cũng tâng bốc tôi, gọi tôi một tiếng “tiểu thư Thẩm”. Nhưng giờ thì khác, ai cũng thấy rõ: Chu Ngộ Niên sẽ không lấy tôi nữa.

Tôi bước lại gần, liếc qua bàn bài.

Cả bàn chỉ có Giang Chiếu Nguyệt là đang thắng.

Chu Ngộ Niên rất giỏi mấy trò này, tôi nhìn ra được anh đang cố ý nhường bài cho cô ta.

Một lúc lâu sau, Giang Chiếu Nguyệt mới chú ý đến tôi.

Cô ta ngạc nhiên nhìn tôi, che miệng cảm thán:

“Wow, sao cô thay đổi dữ vậy? Tôi nhớ hồi trước cô…”

Nói đến đây, cô ta chậc một tiếng, tỏ vẻ không tiện nói tiếp, rồi khoát tay đứng dậy, nhường chỗ cho tôi:

“Thôi, cô chơi đi. Tôi mệt rồi.”

Sau đó, cô ta cầm điện thoại, bấm bấm vài cái.

Tôi đứng gần nên nhìn thấy cái tên hiện trên màn hình — Chu Mặc Bạch.

Nhưng gần như tất cả tin nhắn đều là cô ta gửi, phía bên kia chưa từng đáp lại.

Tôi ngồi xuống. Sắc mặt Chu Ngộ Niên lạnh đi, động tác bốc bài cũng trở nên thiếu kiên nhẫn.

Họ chơi lớn, không ai nhường nhịn tôi cả, chỉ một lát mà tôi đã thua hơn mười vạn.

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)