Chương 12 - Trở về nhà ở biển Tây
Mặc Thiếu Thiên vừa mở cửa, người hầu trong nhà liền đi tới, kinh ngạc khi thấy anh đột nhiên về nhà vào lúc này.
Cha mẹ Mặc nghe thấy tiếng động, lập tức từ phòng khách đi tới.
Mẹ Mặc là người phản ứng đầu tiên, bà ra hiệu bằng mắt ý nói người hầu hãy mau chuẩn bị bữa tối, sau đó bước tới trước mặt Mặc Thiếu Thiên và nói: "Sao con lại về vào lúc này? Trước mẹ gọi cho con mấy lần nhưng con đều không nghe máy."
Anh thậm chí còn không cởi áo ngoài của mình, vội nói: "Đồng Kiệt có ở đây không ạ?"
Cả cha mẹ Mặc đều tức giận, nhưng bố Mặc đã phản ứng trước, ông dùng nạng đập mạnh xuống đất.
"Việc này cha còn chưa hỏi, nhưng con đã tự mình đến tìm cha. Vệc con và Đồng Kiệt đã ly hôn đang lan truyền rộng rãi! Nói rõ cho chs biết đã xảy ra chuyện gì!"
Mẹ Mặc cũng tham gia, nói với vẻ mặt lo lắng: "Thiếu Thiên, giữa con và Đồng Kiệt xảy ra chuyện gì vậy? Con dâu ngoan như vậy, ba năm nay Đồng Kiệt chưa từng làm điều gì sai trái, đối với chúng ta càng tốt hơn, con bé luôn toàn tâm chăm sóc mẹ, con có cái gì không hài lòng! Nhất định phải lấy cô gái tên Đồng Tinh Nguyệt kia sao? Cô ta nhìn là biết có ý đồ không trong sạch, con có thể ở bên cô ta bao lâu?"
"Mấy ngày nay con bé không trả lời điện thoại, cũng không đến đây , chúng ta chỉ có thể ở nhà lo lắng. Tóm lại, ta và cha con không đồng ý việc con và Đồng Kiệt ly hôn, nhanh lên đi và đem đứa trẻ ngoan đó về cho mẹ!”
Mặc Thiếu Thiên lúc này không thể không quan tâm đến lời mắng mỏ của cha mẹ, tất cả những gì anh có thể nghĩ đến là Đồng Kiệt không đến tìm ai.
Họ cũng không thể liên lạc được với cô ấy.
Đồng Kiệt cũng không có ở đây.
Cô ấy đã rất quyết tâm mang theo mọi thứ ở nhà trước khi rời đi.
Sau khi rời đi, Đồng Kiệt đã đưa tất cả mọi người vào danh sách đen để không ai có thể tìm thấy tin tức gì về cô.
Ngay cả cha mẹ anh, người cô thường đến thăm nhất, cũng chưa bao giờ nhìn thấy Đồng Kiệt.
Đó là lý do Từ Nguyệt được cô yêu cầu bịa ra trò đùa lố bịch và ngớ ngẩn như vậy vì không tìm được ai khác.
Những lời phàn nàn của cha mẹ vẫn còn vang vọng bên tai anh, nhưng Mặc Thiếu Thiên không nghe được một lời nào, anh chỉ để lại một câu: “Con sẽ tìm thấy cô ấy” rồi lao ra khỏi cửa.
Anh có thể tìm thấy cô ở đâu nữa!
Đây là lần đầu tiên trong đời Mặc Thiếu Thiên cảm thấy hoảng sợ vô cớ, bởi vì anh phát hiện ra rằng ngay cả khi Đồng Tinh Nguyệt mắc bệnh bạch cầu nằm trên giường bệnh với khuôn mặt tái nhợt, trái tim anh cũng chưa từng hỗn loạn như vậy.
Buổi kể chuyện cà chua
Trở lại biển Tây
Chương 8
"Điểm đến ở biển Tây" Chap 8
Cuối cùng anh lái xe đến Đồng gia.
Đây là nơi duy nhất anh có thể nghĩ ra Đồng Kiệt sẽ đến.
Trước đó, Đồng Kiệt đã đệ đơn ly hôn trước mặt anh và nói rằng cô muốn dọn ra khỏi nhà.
Mặc Thiếu Thiên chưa bao giờ nghĩ rằng hôm nay anh sẽ điên cuồng đi tìm cô như vậy.
Đó là do trò đùa của Từ Nguyệt quá buồn cười.
Anh ấy nghĩ.
Buồn cười đến mức anh nhất quyết đòi tìm ra Đồng Kiệt để chứng minh rằng đó chỉ là một trò đùa.
Trong đời anh chưa bao giờ lái xe nhanh đến thế.
Hôm nay chỉ là một ngày ngắn ngủi nhưng anh đã làm thế ba lần.
Khi anh đến Đồng gia thì trời đã khuya.
Đồng Tinh Nguyệt mở cửa nhìn thấy Mặc Thiếu Thiên, trong mắt cô ta lập tức hiện lên vẻ kinh ngạc.
Hôm nay cô ta gọi điện cho anh ba bốn lần để rủ anh đi chơi, nhưng lần nào cũng không liên lạc được. Nghĩ rằng Mặc Thiếu Thiên có thể phải làm thêm giờ, Đồng Tinh Nguyệt đành bất lực, nhưng cô ta không còn cách nào khác ngoài hờn dỗi ở nhà một mình. Không ngờ tiếng chuông cửa vang lên vừa rồi, người đứng ngoài cửa chính là Mặc Thiếu Thiên.
"Thiệu Thiên!"
Đồng Tinh Nguyệt không giấu được vẻ vui mừng. Cô ta đang định hỏi anh có phải vừa tan làm không và tại sao anh lại đến gặp cô ta muộn như vậy, giây tiếp theo, nụ cười trên mặt Đồng Tinh Nguyệt cứng đờ.
Bởi vì Mặc Thiếu Thiên đã đi n
gang qua cô ta, vừa đi vào vừa hỏi: “Đồng Kiệt đã về nhà chưa?”