Chương 3 - Tôi Nhặt Được Người Chồng Tỷ Phú
Lúc tôi thức giấc đã là tám giờ sáng, đầu tôi đau nhức và khi tôi đưa tay lên để matxa cái cổ của mình, cơn đau lại tiếp tục truyền tới.
Theo phản xạ có điều kiện, tôi vội nhảy khỏi giường và vạch cổ áo, soi vào gương. Những vết cắn rất chân thật đã chuyển sang màu tím và những dấu hôn giúp tôi nhanh chóng nhớ lại chuyện xảy ra đêm qua.
Trời ạ, tôi đã cùng một gã đàn ông say xỉn lôi nhau vào góc khuất và ve vuốt nhau. Tôi chắc chắn tôi đã nhìn nhầm, người như Trình Quân sẽ không bao giờ đặt chân vào mấy quán rượu bình dân, rẻ tiền, ọp ẹp đó.
- Khương Nhu, dậy ăn sáng nào.
Tiếng gõ cửa và giọng nói của Hàn Thiên cất lên khiến tôi giật mình, vội cài lại cúc áo, vuốt lại mái tóc ngắn rồi chạy đến mở cửa cho anh.
- Đêm qua… em chẳng nhớ gì cả. – Tôi cười gượng gạo.
- Sau này đừng uống rượu cùng con bé Hàn Mỹ nữa. Anh có nấu cháo trong bếp, em ăn đi, anh về đây.
Tôi vốn định bảo Hàn Thiên nán lại ăn sáng cùng mình nhưng trông anh có vẻ rất gấp gáp nên là thôi.
Sau khi tiễn anh về, tôi đánh răng rửa mặt rồi múc cháo ra bát, ăn từng chút một. Tay nghề nấu ăn của Hàn Thiên rất tốt, anh có tố chất của một người vợ đảm đang. Chỉ cần quấn cho anh một cái tạp dề, bạn sẽ có một bữa ăn ngon.
Hôm nay, tôi bắt đầu làm ca tối, sẽ đến siêu thị lúc hai giờ chiều nên tôi không lo lắm về sức khỏe mình, tôi có rất nhiều tiếng đồng hồ để ngủ, hôm nay tôi cũng không có nhận việc làm thêm. Hôm qua, cũng bị bận phát nốt mấy chồng tờ rơi mà tôi đi sinh nhật muộn.
Đang thưởng thức tô cháo thịt, nấm thì điện thoại vang lên, thấy tên Hàn Mỹ hiển thị trên màn hình, tôi liền bắt máy.
- Chị ơi, chị nói chuyện với anh trai em một tiếng đi, tháng này anh ấy cắt tiền tiêu vặt của em rồi, em làm sao mà sống đây?
Con bé vừa nói vừa khóc khiến tôi ngơ ngẩn, chẳng rõ nó gây ra chuyện gì mà chọc cho Hàn Thiên nổi giận. Tôi gặng hỏi lý do và khi biết được ngọn nguồn, tôi càng giận hơn.
Con bé đã nổ với nhóm bạn nó rằng nó có một bà chị có tửu lượng rất khá, có thể uống mấy chai vang mà không say, nó thậm chí còn cá cược ăn tiền trên tửu lượng của tôi. Và kết quả là nó thua sạch bóp.
- Hàn Mỹ, chị có thể uống nhiều rượu nhưng không thể uống loại rượu được pha từ nhiều loại rượu khác nhau. Chị sẽ không thay em cầu xin với anh trai em. Em nên chịu trách nhiệm với việc mình làm.
Nói xong, tôi cúp máy và tiếp tục ăn. Thảo nào mà tôi nhanh say đến như vậy, bụng còn khó chịu và vô cùng buồn nôn.
Tôi từng uống nhiều loại rượu nhưng cũng không phải là chuyên gia thưởng thức rượu để có thể phân biệt sự khác lạ trong ly rượu đó.
Vì ba ly rượu đó mà tôi đã làm ra những việc thật kinh khủng với một gã đàn ông lạ. Tôi rút lại lời thề trước lúc ngất đi, tôi vẫn sẽ uống rượu vang, thức uống sang chảnh dành cho cả người giàu lẫn người nghèo.
Chiều đến, tôi thay đồng phục rồi đến siêu thị, thay ca cho các nhân viên làm ca sáng. Hai giờ chiều, trời còn nắng chang chang, khách ra vào cũng ít, không nhộn nhịp.
- Ôi, thật đẹp trai. – Cô nhân viên thu ngân đứng cạnh tôi lên tiếng ca tụng.
Tôi nhìn theo ánh mắt cô ấy và phát hiện ra một người đàn ông cao lớn, vai rộng, eo hẹp, chân dài miên man, làn da trắng, khoác một bộ vest màu đen bó sát, vô cùng lịch lãm.
Quan trọng là gương mặt đó rất quen, giống cái gã đã cùng tôi hôn môi, sờ soạng đêm qua. Không, không phải gã mà là người đàn ông đã làm chồng tôi suốt một năm trước, Trình Quân.