Chương 15 - Tôi Nhặt Được Người Chồng Tỷ Phú
Khương Nhu
Cảnh tượng của ngày hôm đó vẫn ám ảnh tôi. Tôi không nghĩ Trình Quân sẽ biến thái như vậy.
Khi anh ta lao vào nhà vệ sinh, tôi nghĩ anh ta sẽ bóp cổ tôi đến chết, thế nhưng, anh ta lại nói những lời khiến cho não tôi hoạt động một cách lộn xộn.
Tôi nhìn bàn tay của mình và rùng mình. Lúc đó, tôi thậm chí cảm nhận được hơi nóng tỏa ra từ đó.
- Khương Nhu, chúc mừng cô, đơn để cử mà tôi dành cho cô đã được xét duyệt. Hãy ký tên vào đây và nhận nhiệm vụ mới vào ngày mai.
Quản lý vừa nói vừa đưa một xấp giấy cho tôi. Tiếp đó, bà ta cũng đưa cho các nhân viên khác.
Tôi nhanh chóng đọc các điều khoản trong hợp đồng lao động tái ký và gần như phát điên khi thấy vị trí mà mình sẽ đảm nhận, đó là nhân viên của phòng kinh doanh.
Ngay lập tức, tôi cầm lấy viết và ký vào. Tôi đang định năn nỉ quản lý đổi tôi sang một siêu thị khác để tránh bị Trình Quân làm phiền.
Giờ thì hay rồi, tôi sẽ về trụ sở chính làm việc, anh ta sẽ không bao giờ tìm thấy tôi nữa. Ông trời cũng không muốn tôi rơi vào tay tên chủ tịch tàn nhẫn ấy đúng không?
Mọi việc diễn ra quá nhanh nên tôi và các đồng nghiệp không kịp ăn uống một bữa để chia tay. Khi bình minh đến lần nữa, tôi khoác lên mình bộ váy thanh lịch và đi xe buýt đến trụ sở tập đoàn Toàn Cầu.
- Thưa cô, chắc có sự nhầm lẫn, tập đoàn chúng tôi đã chuyển nhượng chuỗi siêu thị cho tập đoàn Phương Nam từ một tháng trước rồi. – Cô lễ tân chớp mắt nhìn tôi.
- Gì chứ? Hôm qua, sếp còn đưa hợp đồng lao động cho tôi ký mà.
Vừa nói, tôi vừa lôi bản hợp đồng ra. Thế nhưng, đập vào mắt tôi là dòng chữ khiến tôi chỉ muốn cắn lưỡi. Đơn vị đại diện ký với tôi là tập đoàn Phương Nam. Trời ơi, là tập đoàn Phương Nam đó.
- Tôi xin lỗi.
Nói xong, tôi run rẩy chạy ra ngoài và gọi điện cho quản lý. Lời xác nhận của bà ấy không khác gì tiếng sét đánh vào tai tôi.
- Sao chị không nói cho em biết chứ? – Tôi gào lên trong tuyệt vọng.
- Cái con bé này, chị đưa hợp đồng cho em mà em không thấy à. Mắt em dùng để trang trí thôi đúng không? Nhưng có vấn đề gì nghiêm trọng chứ? Họ vẫn cho chúng ta phúc lợi như ban đầu, có rất nhiều người muốn trở thành nhân viên của tập đoàn Phương Nam mà không được đấy. – Giọng quản lý to không kém khiến màng nhĩ tôi suýt thủng.
Tôi khóc không thành tiếng, tôi đâu muốn bước vào đó chứ, tôi là ngoại lệ. Trời ơi, việc này liên quan đến mạng người đó.
Chắc chắn tất cả đã nằm trong kế hoạch trả thù của Trình Quân. Thằng khốn đó đã phát hiện ra tôi và cho tôi vào bẫy.
Hợp đồng có thời hạn trong ba năm. Vâng, là ba năm đấy, bên nào phá vỡ hợp đồng thì phải bồi thường số tiền cực lớn nhưng chỉ là lớn đối với một đứa nghèo như tôi thôi.
Tôi thậm chí không dám nhìn vào những con số không dài dằng dặc trên trang giấy. Chỉ vì một phút nông nỗi, mê trai đẹp mà bây giờ tôi phải đối diện với tử thần.
Không còn cách nào khác, tôi đành vác xác tới tập đoàn Phương Nam và rất nhanh chóng, tôi có mặt tại phòng kinh doanh.