Chương 11 - Tôi Nhặt Được Người Chồng Tỷ Phú

Đến hai giờ sáng, cuộc họp với ban lãnh đạo tập đoàn mới kết thúc. Tập đoàn Phương Nam đang trong quá trình thu mua lại chuỗi siêu thị của tập đoàn Toàn Cầu, đồng thời thu mua một số lại một số công ty đang trên bờ vực phá sản nên lượng công việc trong thời gian này của tôi không hề ít.

Quá mệt mỏi nên tôi vào văn phòng và ngủ lại, không còn sức lái xe về nhà. Khi tôi tỉnh dậy, mùi nước súp bay vào mũi tôi, rất thơm, khiến bụng tôi đói cồn cào.

- Anh tỉnh rồi à? Đây là món súp em tự tay nấu cho anh đấy. – Triệu Tử Mai chớp mắt nhìn tôi.

- Được rồi, cứ để đó đi, lát anh ăn. – Tôi nhanh chóng ngồi dậy, xốc lại cổ áo và đáp.

- Em không có bỏ thuốc gì vào đâu.

- Nếu có, anh sẽ ném em ra cửa sổ từ đây.

Triệu Tử Mai thở dài, nhìn ra ô cửa sổ. Tôi nhận ra đôi mắt cô ấy chất chứa nỗi buồn.

Thật lòng mà nói, Triệu Tử Mai là một cô gái khá đáng yêu nhưng tôi chỉ có thể xem cô ấy là em gái, bạn bè, đối với cô ấy, tôi không có dục vọng.

- Tối nay em phải bay rồi. Mẹ em bệnh nặng, bà muốn gặp em. Bác sĩ nói bà cần phải phẫu thuật gấp.

Tôi rút khăn giấy trên bàn đưa cho Triệu Tử Mai lau nước mắt.

Đàn ông có tiền trong túi quá nhiều thường sẽ yêu nhiều người, không chung thủy, điển hình là ba tôi và ba Triệu Tử Mai.

Sau khi ly hôn, mẹ cô ấy bị ép sang nước ngoài định cư một mình và không giành được quyền nuôi con.

Nhưng Triệu Tử Mai nói cô ấy cũng muốn ở lại bên ba mình để giành lấy phần tài sản vốn thuộc về mình.

Những đứa con của người mẹ kế không hề ưu tứu, khờ khạo và chuyên gây chuyện, thế nên Triệu Tử Mai là ứng cử viên sáng giá cho chiếc ghế chủ tịch của tập đoàn MK.

- Mạnh mẽ lên Triệu Tử Mai, em phải làm chỗ dựa cho mẹ mình. – Tôi không biết nói gì hơn ngoài câu nói có vẻ hời hợt này.

Triệu Tử Mai có tình cảm với tôi nên tôi không thể nắm tay hay ôm cô ấy để an ủi. Tôi muốn giữ khoảng cách nhất định.

- Được rồi, em phải về đây, em cần xử lý một số hồ sơ trước khi đi. Em sẽ nhớ anh rất nhiều.

Tôi vẫy tay chào tạm biệt Triệu Tử Mai. Tôi muốn nói với cô ấy rằng đừng nhớ tôi. Cô ấy đã từng chứng kiến tôi yêu Tống Mỹ Kỳ đến mức chết đi sống lại và chôn giấu tình yêu đơn phương vào lòng.

Mãi đến khi tôi được mẹ tôi tìm thấy và đưa về thì cô ấy mới thổ lộ tình cảm thầm kín với tôi.

Triệu Tử Mai là một cô gái tốt và cô ấy nên yêu một người đàn ông tốt. Còn tôi là một kẻ xấu xa, chỉ có Khương Nhu tham tiền, thích bóc lột sức lao động của tôi và hút cạn sức lực của tôi trên giường mới xứng với tôi mà thôi.

Thân xác tôi hòa hợp với cô ấy khiến cô tâm hồn tôi cũng đồng điệu với cô ấy. Chúng tôi đã từng rất hạnh phúc.

- Ôi, tối qua sếp không về nhà ạ? – Anh chàng trợ lý tên Chí Tâm lên tiếng hỏi ngay khi vừa bước vào.

- Ừ, tính về mà mệt quá. – Tôi uể oải đứng dậy, làm vài động tác giảm mỏi.

- Em mua cho anh ly cà phê nhé.

- Không cần, tôi về nhà luôn đây. Hồ sơ nào cần ký gấp thì cứ để riêng đó, lát tôi quay lại.

- Em có quà tặng sếp đây. Đây là ảnh cận mặt các cô gái làm ở siêu thị vào ca sáng và ca chiều. Sếp xem có ai trong số họ là người sếp cần tìm không? – Chí Tâm đưa một xấp ảnh cho tôi và nói.