Chương 101 - Tay phải nồi xạn, tay trái huyền học. Bảo bảo, mẹ mang con nằm thắng.

Nhưng Phó Vãn vẫn không khỏi bấm tay âm thầm tính toán, sau này cho dù không được giàu có, thì ít nhất cũng sẽ được bình an thuận lợi mà vượt qua cả đời.

Đoàn xe chậm rãi đi vào Quỷ Môn, dần dần chỉ còn lại những cái bóng nho nhỏ.

Phó Vãn vung tay lên, Quỷ Môn tậm thời bị đóng , cơn gió lạnh trong vườn nho cũng không có dấu hiệu gì mà ngừng lại.

Không khí được thay thế bằng sự mát mẻ của đêm hè, chứ không phải những cơn gió lạnh buốt giá thấm người nữa.

Thậm chí Triệu Dương còn phát hiện ra có muỗi ong ong.

Triệu Côn Minh luôn miệng hỏi:"Đầu bếp Phó, có phải sau khi Đoàn Đoàn trở lại thì chuyện này cũng coi như hoàn toàn được giải quyết không?"

Phó Vãn nhìn những túi t.h.i t.h.ể màu trắng, nói:"Ừm, ngày mai đưa chúng đi hoả táng đi."

Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, không khỏi đưa tay lâu mồ hôi, tất cả mọi người đã ướt đẫm mồ hôi từ lúc nào không hay.

Đêm nay thật đúng là một đêm kinh hoàng, có lẽ cả cuộc đời này của họ cũng sẽ không quên được những chuyện đã được chứng kiến đêm nay.

Triệu Dương ngồi bệt dưới đất:"Vậy, chúng ta cùng chờ Đoàn Đoàn trở về đi."

Chuyện này xem như đã hoàn thành được 90% rồi.

Tề Tú Lan còn muốn nói gì đó nhưng lại bị con trai đang ngồi xổm trong vòng nhìn chằm chằm.

Bởi vì Đoàn Đoàn còn chưa trở về nên mọi người cũng không biết đưa tiễn hồn lần này có thể xảy ra chuyện gì hay không? Tinh thần của mọi người vẫn đang còn trong tình trạng căng thẳng, không ai dám thả lỏng.

Phó Vãn ngẩng đầu nhìn dàn nho kia, thầm hỏi:"Hệ thống, nho có thể chế biến thành món gì?"

Câu này đúng nghề của nó rồi. Nó lại có thể.

Hệ thống mỹ thực lập tức trả lời:[Có thể ăn trực tiếp, đơn giản nhất là ép nước , cũng có thể dùng để ủ rượu, làm mứt nho cũng không tệ, cũng có thể làm siro, dễ bảo quản mà lúc ăn các loại đồ ngọt cho thêm vào một chút cũng rất thơm.]

Phó Vãn nghe hệ thống trả lời thì gật gật đầu, cô cảm thấy nước nho cũng khá tốt, cô quay sang thấy đám người Triệu Dương vẫn còn đang đứng im tại chỗ bèn nói nói :"Mọi người không có việc gì cần phải làm sao?"

Mọi người:"?"

Cái gì mà không có việc gì cần phải làm sao? Không phải chúng tôi đang chờ Đoàn Đoàn sao?

Phó Vãn:"Rảnh rỗi như vậy thì không bằng giúp tôi hái nho đi."

Cô bổ sung thêm:"Tôi giải quyết việc giúp chúng, đổi lại chúng tặng toàn bộ nho trong vườn lại cho tôi."

Mọi người...

Quả nhiên là Phó Vãn có một sự cố chấp mãnh liệt với nghề làm đầu bếp.

Đưa toàn bộ nho trong vườn cho Phó Vãn?

Đây không phải việc lớn.

Nhưng....