Chức quan của phụ thân ta là dùng hai ngàn kim châu mà mua lấy, nghe nói lúc người nộp tiền, kẻ bên trên cười đến suýt thở không ra hơi.
Người ngoài chỉ coi phụ thân ta là hạng ngu dại ném tiền qua cửa sổ, chỉ có phụ thân ta mới tỏ tường, của cải tiêu tán, là vì cầu điều chi.
Nguyên ta có một vị thúc phụ, khi đến Dương Châu buôn bán, bị ác bá bản xứ đánh chết.
Quan phủ Dương Châu chỉ phẩy tay một câu “chết do tai nạn”, đem gia quyến ta đuổi về tay không.
Phụ thân ta dâng bao nhiêu đơn trạng cũng chìm xuống đáy biển, lại còn bị nha sai dùng gậy gộc đuổi khỏi công đường.
Từ đó, người thề phải làm quan, hơn nữa còn muốn làm quan lớn nhất thiên hạ.
Bình luận