Trong phòng tự học, hoa khôi lớp nắm lấy tay thanh mai trúc mã của tôi – Giang Tùy Chu – chất vấn:
“Cậu rốt cuộc thích Giang Bảo Du chỗ nào? Là thích cặp ngực to như bò sữa của cô ta sao?”
“Cậu có thể đừng tục tĩu như thế được không?”
Vô số ánh mắt đổ dồn về phía tôi, có kẻ xem trò vui, có người hả hê, có kẻ mang ý xấu.
Giang Tùy Chu bất đắc dĩ giải thích: “Mối quan hệ của chúng tôi không như cậu nghĩ, tôi chỉ xem cô ấy như em gái để chăm sóc mà thôi.”
Quả thật không như Mạnh Kim Hạ nghĩ, Giang Tùy Chu ngày ngày ở bên tôi, ân cần chăm sóc, chẳng qua là vì mẹ cậu ta là quản gia của nhà tôi.
Tôi là con gái duy nhất của nhà họ Giang, từ nhỏ cậu ta đã được dạy dỗ để hầu hạ tôi, sau này trở thành con rể ở rể của Giang gia.
Bình luận