Sau khi chia tay với Thẩm Thiếu tướng, tôi kéo thân thể đầy thương tích rời khỏi quê nhà.
Đổi danh tính, đổi số điện thoại.
Cắt đứt sạch sẽ mọi thứ liên quan đến Kinh Thành.
Bọn họ đều tưởng tôi đã chết.
Chết trong vụ thảm án từng chấn động toàn quân năm ấy.
Suốt năm năm, trước mộ tôi chưa từng thiếu những đóa bách hợp trắng.
Cho đến một ngày, tôi quay về nước với tư cách khách mời đặc biệt của đại hội tưởng niệm anh liệt và trao tặng quân công, Thẩm Thính Lam lại một lần nữa cầm đóa bách hợp trắng đứng trước bức tường anh liệt khắc tên tôi.
Bình luận