Sau khi gia đình tôi phá sản, mẹ kế liền đem tôi “tặng” cho một đại ca quyền lực trong giới Bắc Kinh.
Anh ta trầm lặng ít nói, lạnh lùng như máy móc, điểm duy nhất nổi bật là – siêu giỏi chuyện giường chiếu.
Đến mức mỗi sáng thức dậy, tôi đều phải mắt đỏ hoe mà bôi thuốc lên những dấu hôn tím bầm do anh ta để lại.
Tôi không chịu nổi nữa, vừa ném cây tăm bông xuống, chuẩn bị lén bỏ trốn thì —
trên không trung bỗng hiện ra một loạt dòng chữ như… đạn bay:
【Nữ chính à, tỉnh táo lại đi! Anh ấy là người duy nhất chịu đứng ra bảo vệ cô, giúp cô xé xác mụ mẹ kế độc ác và con em gái trà xanh đấy!】
【Anh “người máy” của chúng ta thực ra cực kỳ thích cô luôn ấy! Chỉ là anh ấy vụng về không biết nói thôi!】
【Không tin thì vào thư phòng mà xem, nhật ký của ảnh toàn là mấy lời yêu thầm u ám viết cho cô đấy!】
Tôi ngồi trầm mặc suy nghĩ vài giây.
Mới vừa nhấc mông khỏi ghế được 2cm, “vèo” một tiếng, tôi lại ngồi phịch xuống như chưa từng có ý định rời đi.
Bình luận