
Sau khi cưới thanh mai trúc mã, tôi với anh ấy vẫn chẳng thân thiết gì.
Ngoài việc “sinh hoạt vợ chồng” mỗi tối như một nghi thức, cơ bản là chẳng mấy khi gặp mặt.
Tính cách anh ấy rất lạnh nhạt, ngay cả khi tôi đề nghị ly hôn, anh cũng chỉ hơi sững người một chút, rồi chống tay rời khỏi người tôi.
“Ừ, biết rồi.”
Tôi nói: “Con tôi cũng không giữ. Sau này làm phiền anh chăm sóc nó.”
“Không sao.”
Tôi vẫn cố chấp nói thêm: “Mấy năm nay anh cũng cực rồi, cảm ơn anh.”
Hành lý của tôi không nhiều, một cái vali là chứa hết mọi thứ.
Trước khi rời đi, tôi quay lại đóng cửa cẩn thận.
Hạ Hoành, thân trên đầy vết cào, đứng im lặng ngoài ban công hút thuốc.
Bình luận