Ngay ngày đầu tiên được đón về nhà, tôi đã biết kẻ thù của mình không phải là “giả thiên kim”, mà là bà chị họ giả vờ giả vịt bên cạnh.
Khi giả thiên kim dọn phòng nhường tôi, thì chị họ len lén ôm hành lý của mình vào đó.
Cô ta tưởng tôi sẽ nuốt trôi cục tức này.
“Em mới về chưa quen, cứ ở tạm phòng chị đi.”
Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong được sự ủng hộ từ các bạn
Tôi lập tức ném hành lý của cô ta qua cửa sổ.
“Đã là tôi trở về, thì ngôi nhà này do tôi làm chủ.”
Giả thiên kim bị chị họ bắt nạt hơn chục năm, đứng sau lưng tôi rơi hai hàng lệ như tàu hủ ky trôi nước: “Cuối cùng cũng chờ được chị, may mà em chưa từ bỏ!”
Đùa đấy à, tôi là con quỷ cuồng kiểm soát.
Ngay cả cái nhà không có huyết thống gì với tôi tôi còn muốn quản, huống gì cái nhà này toàn người cùng máu mủ.
Bình luận