Bố chồng phát lì xì cho các cháu, mỗi đứa 11.000 tệ.
Tới trước mặt con gái tôi, ông ta rụt tay lại, “Đứa này tôi không quen.”
Không quen?
Con gái tôi gọi ông là “ông nội” suốt bốn năm, mỗi lần về quê đều giành lấy việc rót trà, bưng nước cho ông.
Vậy mà chỉ vì con bé là con riêng tôi mang theo sau khi tái hôn, ông ta chưa từng nhìn con bé lấy một cái cho tử tế.
Em chồng còn đứng bên cạnh thêm dầu vào lửa, “Chị dâu cũng đừng trách bố em, dù sao thì cũng đâu phải cháu ruột.”
Tôi mỉm cười, nói hiểu mà.
Buổi tối, bố chồng hào hứng bàn chuyện đi Tam Á du lịch.
“Dâu hai này, căn biệt thự hướng biển mà con đặt có mấy phòng ngủ ấy nhỉ?”
Tôi nhàn nhạt đáp, “Hủy rồi.”
Cả phòng khách lập tức im phăng phắc như tờ.
Bình luận