Chương 22 - Cuộc Phiêu Lưu Của Chú Kiến Vàng
Một anh Bọ Ngựa được mệnh danh là dũng sĩ tiến lên. Giơ càng trấn an tất cả cư dân trong đồng cỏ.
Trên ngực anh Bọ Ngựa này có một vết sẹo dài và khi anh giơ càng lên thì để lộ vạt áo lụa rách te tua, minh chứng cho một thời trai trẻ chuyên đi gây hấn và đánh lộn.
- Bọn Kiến Đen đó đúng là coi trời bằng vung. Tất cả đừng lo lắng, chúng ta sẽ cùng nhau hợp sức chống lại bọn chúng. Bọn chúng không có càng như Bọ Ngựa và không có mật ong để tăng lực sau mỗi trận chiến. Nhưng chúng ta thì có.
Anh vừa dứt lời thì cả đám Bọ Ngựa cũng nhao nhao giơ những chiếc càng oai vệ lên.
Kiến Vàng thở dài. Nó không phủ nhận rằng những chiếc càng ấy rất sắc rất khỏe, có điều nó đã từng nghe mẹ nó kể chuyện Kiến Giết Voi.
Nó và Sâu Xanh từng bị đám Kiến Đen bắt nhốt, lực lượng của bên ấy hùng hậu, thiện chiến thế nào, nó và Sâu Xanh biết rõ.
- Trận chiến này bắt buộc phải xảy ra rồi nhưng chúng ta cần phải có kế hoạch tác chiến kỹ càng, không phải cứ nhào vô là đánh được. – Bác sĩ Ong nghiêm nghị nói.
Tất cả cùng nhau ngồi xuống ven bờ ao và bàn bạc.
Sâu Xanh và Kiến Vàng không có kinh nghiệm nào ngoài việc chạy hết tốc độ nên ngồi im lắng nghe.
Kiến Vàng nhận thấy có vẻ như tất cả cư dân trong Cánh Đồng Xanh chẳng ai có kinh nghiệm cả, những gì họ đề xuất cứ như cầm cọng cỏ ống đánh bọn Cào Cào con, Châu Chấu con nghịch ngợm vậy.
- Đúng rồi, bác Ốc Sên. Bác ấy từng tham gia một trận chiến khi còn trẻ và lỗ thủng trên chiếc vỏ chính là dấu tích của trận chiến ấy. – Sâu Xanh bật đứng dậy, nói lớn.
- Thế à? Vậy phe bác ấy đã thắng trong trận chiến đó đúng không? – Chú Ếch Cốm to mồm hỏi.
- Không ạ. Phe bác ấy đã thua rất vẻ vang. Cũng may là kẻ địch tìm thấy vùng đất tốt hơn nên đã tự động rút lui. – Sâu Xanh hồn nhiên trả lời.
- Nhưng chắc chắn bác ấy sẽ có kinh nghiệm thực chiến. – Kiến Vàng nói chen vào.
Thế là bác sĩ Ong, Kiến Vàng, Sâu Xanh và toàn thể cư dân trên Cánh Đồng Xanh nhanh chóng đến nơi trú ngụ của bác Ốc Sên và lũ Cào Cào con.
Theo lẽ thường, anh Bọ Ngựa hoặc chị Chuồn Chuồn sẽ đi mời bác Ốc Sên đến bờ ao dự cuộc họp.
Thế nhưng, với tốc độ của bác ấy thì e rằng tận lúc bọn Kiến Đen tràn vào xâm chiếm, bác ấy vẫn chưa đến nơi.
Bọn Cào Cào con vừa chui vào lùm cỏ cú và chợp mắt chưa được bao lâu thì tiếng bước chân cùng tiếng nói lao xao đã đánh thức chúng.
Thế là, chúng vội vàng bật dậy, chạy ra khoảng đất trống trước cả bác Ốc Sên.
Bác sĩ Ong từ tốn kể tất cả mọi chuyện cho bác Ốc Sên nghe và bày tỏ mong muốn được nghe những kinh nghiệm thực chiến để lên kế hoạch tác chiến với quân địch.
- Được rồi, tôi sẽ nói tất cả những gì mình biết. Tôi hy vọng chúng ta sẽ cùng đoàn kết và giữ vững lãnh thổ này.
Bác Ốc Sên vừa dứt lời, lá sen nhanh chóng được mấy anh Bọ Ngựa mang đến.
Chị Sâu Vẽ Bùa bò qua bò lại một hồi thì tấm bản đồ phác họa Cánh Đồng Xanh đã xuất hiện.
Bọn Cào Cào con, Châu Chấu con dạt qua một bên, nhường chỗ cho các bác, các chú và các anh chen vào bàn bạc.
Tất cả đều chăm chú nghe bác Ốc Sên nói. Theo kế hoạch thì toàn bộ cư dân sẽ không thể ngủ đêm nay mà phải bắt tay vào việc chuẩn bị cho trận chiến bởi chân của bọn Kiến Đen rất dài và chúng sẽ nhanh chóng đến được đây.
- Chúng ta cần một vị chỉ huy để tất cả sẽ nghe theo lời cậu ấy. – Bác Ốc Sên nhướn mắt lên và nói.
- Hãy để tôi đảm nhiệm vị trí quan trọng đó.
Anh Bọ Ngựa có cái cánh lụa rách bươm được mệnh danh "dũng sĩ" vội bước ra và tự tiến cử bản thân. Có điều, những kẻ ủng hộ anh ta rất ít.
- Hãy giao nhiệm vụ này cho vị anh hùng vừa giúp chúng ta chiến thắng đại dịch. – Chú Ếch Cốm lên tiếng.
Lúc này, tất cả đều đồng loạt gật đầu tán thành. Trong mắt họ, Kiến Vàng tốt bụng, thông minh lanh lẹ, không ngại khó ngại khổ và rất có trách nhiệm, đủ các tiêu chuẩn để trở thành một vị chỉ huy.
- Cháu không..
- Đừng từ chối. Chúng ta tin cháu.
Bác sĩ Ong cắt ngang lời Kiến Vàng và kéo nó ra giữa đám đông.
Nó đưa mắt nhìn Sâu Xanh và khi nhận được cái gật đầu động viên của cô bạn, nó tự tin hơn hẳn.
- Vâng. Cháu sẽ cố gắng hết sức. – Kiến Vàng tỏ rõ sự quyết tâm.
Ngay sau đó, dưới sự chỉ huy của Kiến Vàng, tất cả cư dân từ già đến trẻ đều bắt tay vào việc.
Những bờ đất nhanh chóng được hình thành và những viên sỏi được di chuyển lên cao.