Chương 20 - Cuộc Phiêu Lưu Của Chú Kiến Vàng
Sâu Xanh và Kiến Vàng trố mắt nhìn nhau rồi chẳng ai bảo ai, cả hai cong chân chạy vào bụi rậm, nơi bác Ốc Sên đang lọ mọ gặm từng ngọn cỏ non rời ra khỏi gốc.
Sống cùng bác ấy, bữa sáng của các bé Cào Cào sẽ biến thành bữa trưa, bữa trưa thì thành bữa tối và bữa tối thì để sáng mai ăn nhưng cuối cùng nó cũng sẽ biến thành bữa trưa.
- Để chúng cháu giúp bác. – Kiến Vàng nhanh nhảu nói rồi dùng hai chiếc càng của mình cắt những lá cỏ non mềm.
- Hai cháu đến chơi đấy à? Bác đi lấy cỏ từ lúc Mặt Trời chưa mọc đấy.
- Và giờ nó sắp lặn rồi. – Sâu Xanh ghé sát vào Kiến Vàng và nói.
Được Sâu Xanh và Kiến Vàng hỗ trợ, chẳng mấy chốc mà bữa sáng ngon ngọt của các bé Cào Cào đã sẵn sàng.
Bọn chúng reo lên thích thù rồi nhanh chóng sà vào đám lá cỏ, ăn vội vã.
- Từ từ nào. – Kiến Vàng vỗ vào lưng một bé Cào Cào khi thấy nó bị mắc nghẹn vì ăn quá nhanh.
Để lại những chú Cào Cào con đang vui sướng trên đám lá cỏ, bác Ốc Sên cùng Kiến Vàng và Sâu Xanh đến dưới gốc cỏ cú ngồi nghỉ ngơi.
Trước đây, bác Ốc Sên luôn cảm thấy bản thân mình vô dụng khi cứ lẩn quẩn trong bụi cỏ già nhưng rồi quyết định theo hai người bạn trẻ đi phiêu lưu đã giúp bác tìm thấy giá trị của mình.
- Các cháu đã có dự định gì chưa? Các cháu có muốn ở lại đây luôn không? – Bác vừa nhai cỏ vừa hỏi.
- Cháu và Sâu Xanh sẽ tiếp tục lên đường khám phá những vùng đất mới ạ. – Kiến Vàng đáp.
- Còn bác sẽ ở lại đây và chăm sóc các bé Cào Cào cho đến lúc chúng có thể tự lo cho bản thân. Bác cảm thấy mình thích hợp và rất vui với lựa chọn này.
Trước lúc bác Ốc Sên nói ra những lời này thì Kiến Vàng cũng đã đoán biết trước.
Có lẽ đến một lúc nào đó, nó và cô bạn Sâu Xanh cũng sẽ giống bác ấy, dừng chân trên một vùng đất mà cả hai muốn sống đến hết đời, nơi mà cả hai nhận thấy bản thân sẽ làm được những việc có ý nghĩa, có giá trị.
Sâu Xanh cảm thấy buồn khi nghĩ đến cuộc hành trình sắp tới sẽ không còn bóng dáng chậm chạp, mò mẫm của bác Ốc Sên dù rằng trước đó, nó từng cảm thấy bác thật phiền, làm chậm bước chân của nó cùng Kiến Vàng.
Nó nhận ra bất kỳ ai cũng có giá trị của riêng họ. Họ không làm tốt việc này nhưng có thể sẽ làm rất xuất sắc một việc khác.
Nếu là nó, nó sẽ không thể chăm lo cho đám Cào Cào hiếu động kia được. Nó sẽ xách chúng ném vào bụi rậm và buộc chúng tự kiếm cỏ non mà ăn, không chăm bẵm chúng như bác.
Lưu luyến đến mấy thì cũng đến lúc phải chia tay. Cả hai đứng dậy, chào tạm biệt bác Ốc Sên.
- Cháu xin lỗi bác vì ban đầu, cháu đã cho rằng bác thật phiền phức. – Sâu Xanh lí nhí cất tiếng.
- Bác hiểu mà. Nhưng sau tất cả, hai cháu đã cố gắng đưa bác theo cùng để bác có thể đến được vùng đất ấm áp này. Bây giờ, hãy đi và tìm ra nơi sẽ níu bước chân mình. Sau những tháng ngày tung hoành của tuổi trẻ, chúng ta đều muốn ở lại nơi cho ta cảm giác yên bình và hạnh phúc. Cố lên nhé hai bạn trẻ.
Sâu Xanh và Kiến Vàng cùng nhào đến, ôm lấy bác Ốc Sên lần cuối trước lúc lên đường.
Đám Cào Cào con thấy vậy cùng ùa tới, xúm xít xung quanh. Tiếng cười của họ khiến những chị Cuốn Chiếu gần đó cũng giật mình, vội cuộn tròn lại.
Rời khỏi nơi cư ngụ của bác Ốc Sên cùng đám Cào Cào, cả hai nhanh chóng đến chào tạm biệt chú Ếch Cốm.
Ếch ta đang nằm vật vờ trên lá sen, nghe tiếng Kiến Vàng gọi thì ngay lập tức bật dậy, dùng chân chèo chiếc lá sen lại gần bờ.
- Chào chú Ếch Cốm, chúng cháu đến để chào tạm biệt chú.
- Hai đứa định đi đâu? - Ếch Cốm lồi mắt ra khi nghe Kiến Vàng nói.
- Chúng cháu tiếp tục hành trình tìm kiếm giá trị của bản thân ạ. – Sâu Xanh nhanh miệng trả lời.
- Rất tốt. Tuổi trẻ nên đi và khám phá. Muốn bơi một vòng quanh ao không?
Nói rồi, Ếch Cốm khoát chân cho chiếc lá sen chạm bờ. Kiến Vàng và Sâu Xanh nhanh chân nhảy lên.
Chiếc lá sen theo hướng gió trôi chầm chậm qua những rặng cỏ vừa non vừa già.
Cả ba đều nằm ngửa mặt nhìn trên vòm trời trong xanh có vài đám mây trắng đang nhởn nhơ rong chơi, hóa thành nhiều hình dạng.
Kiến Vàng mở to mắt, thu hết khoảnh khắc đẹp này vào và ghi nhớ.
Cuộc hành trình tuy vất vả nhưng đã cho nó gặp được những bạn bè tốt và giúp nó trở nên mạnh mẽ, trưởng thành.
Nó tự hào vì được sinh ra, được lớn lên để rồi được góp một phần sức lực giúp Cánh Đồng Xanh trở lại nhịp sống bình thường.