Chương 18 - Cuộc Phiêu Lưu Của Chú Kiến Vàng

Ban nãy, tại nó lanh chanh, giành phần chở Sâu Xanh nên giờ chẳng thể kêu ca được. Nó đâu có ngờ cô bé này nhỏ nhỏ mà lại nặng đến thế.

- Tớ có cách để làm cậu cảm thấy nhẹ hơn.

Dứt lời, Sâu Xanh liền buông thõng nửa thân mình đung đưa trong không khí, chỉ còn nửa thân trên là bám vào lưng Bọ Ngựa Nhỏ.

Thế nhưng, hành động này của nó chỉ khiến Bọ Ngựa Nhỏ thêm khốn khổ mà thôi. Trọng lượng chẳng bớt đi được tẹo nào mà thăng bằng thì mất hẳn.

- Ối.. ối..

Sau vài tiếng thét thì Bọ Ngựa Nhỏ loạng choạng rồi đâm sầm xuống. Cũng may cho nó và Sâu Xanh, vào khoảnh khắc nguy hiểm nhất, hai anh Bọ Ngựa trưởng thành đã kịp quay lại và đón lấy cả hai.

Qua gần nửa ngày bay, vùng đất đỏ đã hiện ra trước mặt chúng.

Theo hướng dẫn của Chuồn Chuồn Ớt, cả bọn dừng lại dưới góc một cây chanh. Bóng mát tỏa ra từ đây che mát cả một khoảng trời.

- Chua quá. – Một anh Bọ Ngựa thốt lên khi dùng càng cắt một trái chanh và uống.

- Vậy là con vi rút gây bệnh sẽ bị chua mà chết. Đúng không? – Chuồn Chuồn Ớt lên tiếng.

- Vậy là tôi sẽ chết sao? Tôi đang bị chua. Chua toàn thân. – Anh Bọ Ngựa lo lắng hỏi.

- Không, nó phải được trộn với mật ong, sau đó mới cho ra thuốc độc. À không, ý em là thuốc chữa bệnh. Chữa bệnh cho chúng ta nhưng là độc dược với vi rút. – Sâu Xanh giải thích theo những gì mà nó nghe bác sĩ Ong nói.

- Nhanh nào, chúng ta cần vận chuyển dược liệu về trước khi Mặt Trời lặn. – Kiến Vàng nhảy lên một viên sỏi gần đó và hô hào.

Ngay lập tức, các anh Bọ Ngựa cất cánh bay lên cao, chọn những chiếc lá thẫm màu cùng những trái chanh to vừa và bắt đầu cắt cuống.

Phía bên dưới, Chuồn Chuồn Ớt và Kiến Vàng thì nhặt lá, xếp gọn thành từng chồng.

Sâu Xanh có nhiệm vụ ngồi trên một đầu của cành cây được gác qua hòn sỏi để làm cán cân.

Mỗi chồng lá được buộc lại sẽ không được phép nặng hơn Sâu Xanh. Nếu cán cân bị nhỏng, Kiến Vàng sẽ lập tức bớt lá đi.

Khi Mặt Trời rơi dần xuống phía Tây thì công việc cũng đã hoàn thành. Mỗi anh Bọ Ngựa được buộc một chồng lá chanh lên lưng bằng cọng cỏ ống đã héo và cất cánh bay trở lại Cánh Đồng Xanh.

Những anh Bọ Ngựa lực lưỡng nhất sẽ chịu trách nhiệm mang những quả chanh nhỏ dưới chân.

Suốt một đêm dài, không một ai đi ngủ, tất cả tranh thủ thời gian để phụ bác sĩ Ong chế biến thuốc.

Các anh Bọ Ngựa cắt nhỏ những chiếc lá chanh, quả chanh và Xiến Tóc sẽ nghiền nhuyễn chúng.

Bác sĩ Ong thì lấy mật ong trộn đều vào, sau đó, Kiến Vàng, Sâu Xanh và các y tá Ong sẽ vo tròn hỗn hợp ấy lại thành từng viên thuốc nhỏ.

- Chua quá, bác phải cho thêm mật ong vào mới được. – Bác sĩ Ong thốt lên sau khi nếm thử một viên thuốc.

Đến gần sáng thì những viên thuốc mới đã được hoàn thành và các y tá Ong nhanh chóng đem chúng đến cho các bệnh nhân.

Bác sĩ Ong cũng đi theo họ để xem phản ứng của bệnh nhân đối với thuốc như thế nào.

Các anh Bọ Ngựa sau khi ra ngoài nhấm nháp vài cọng cỏ non thì lại vào và tiếp tục nghiền củ xả để làm nước khử khuẩn.

- Ăn không? – Sâu Xanh chìa vài viên thuốc ra trước mặt Kiến Vàng và nói.

- Cậu lấy của bác sĩ Ong à? Cậu bị bệnh sao? – Kiến Vàng nhảy cẫng lên.

- Không, tớ rất khỏe. Ngon lắm đấy, chua chua, ngọt ngọt. – Sâu Xanh tiếp tục cho một viên thuốc vào miệng và nhai.

Một lúc lâu sau, bác sĩ Ong trở lại và vui mừng thông báo rằng thuốc có tác dụng rất tốt. Các bệnh nhân đều khen ngon và các cơn ho đã được giãn cách, cổ của họ cũng bớt đau rát nhiều, hầu như không có ai bị kích ứng với thuốc.

- Bác sẽ ghi chú lại ngày này. Những viên thuốc này là một bước đột phá trong ngành y học của Cánh Đồng Xanh. Chúng được nghiên cứu và phát triển bởi Kiến Vàng, Sâu Xanh và bác sĩ Ong. – Vừa nói, bác ta vừa khắc vào chiếc lá những hình thù tượng trưng cho sâu xanh, kiến vàng và ong mật.

- Và nước khử khuẩn được nghiên cứu bởi chú Ếch Cốm ạ. – Sâu Xanh lên tiếng.

- Đúng vậy. Ếch Cốm. Chúng ta sẽ đặt tên cho nước khử khuẩn là nước khử khuẩn Ếch Cốm. – Bác sĩ Ong gật gù rồi khắc hai con mắt ếch lên lá.

Đến chiều thì nước khử khuẩn làm từ sả mang hiệu Ếch Cốm đã được cho vào những chiếc lá khô cong queo và vận chuyển đến khắp nơi trên cánh đồng cỏ.

Tất cả đều vâng theo lời chỉ định của bác sĩ Ong, liên tục rửa chân và càng trước và sau mỗi lần đi ra ngoài tìm kiếm thức ăn.

Chẳng mấy chốc mà tên tuổi Ếch Cốm nổi như cồn. Ai nấy đều ca tụng chú Ếch Cốm vốn sống khép kín để giữ khư khư mấy bụi sả.