Chương 14 - Cuộc Phiêu Lưu Của Chú Kiến Vàng

- Dạ thưa chú, chúng cháu đúng là từ xa đến đây. Vì biết đồng cỏ đang bị dịch bệnh hoành hành nên quyết định ở lại giúp một chút sức, những mong trả lại cuộc sống bình thường cho nơi này ạ. Là bác sĩ Ong bảo chúng cháu đến tìm chú và chuyển lời nhờ chú giúp đỡ vì bác ấy bận bịu quá, không rời bệnh viện được. – Kiến Vàng rành mạch nói rõ tất cả.

- Ồ thế à? Nào, bác sĩ Ong nhờ gì chú nào? - Ếch Cốm rời chiếc lá sen, nhảy vọt lên bờ và hỏi dồn.

Vì Sâu Xanh thấy Kiến Vàng đã nói hơi nhiều, sợ cậu bạn bị khan cổ nên nó vội vàng trả lời thay, nói kỹ càng về kế hoạch chống dịch do chính bác sĩ Ong phê duyệt và nhờ chú Ếch Cốm dùng chất giọng âm vang có một không hai để thông báo giúp cho cả đồng cỏ thực hiện việc giữ khoảng cách cũng như nói cho họ biết trước sẽ có các tình nguyện viên đến tận mỗi nhà đo kích cỡ mặt mũi từng loài để tiến hành làm mặt nạ cho tất cả.

Nhận chỉ thị xong, chú Ếch Cốm lập tức lao xuống ao, hái một chiếc lá sen, thoăn thoắt quấn lại làm thành một cái loa khá đẹp rồi ra hiệu bảo các tình nguyện viên hãy đi xa xa chút vì sợ nếu chúng đứng gần sẽ bị âm lượng phát ra từ đây làm cho thủng màng nhĩ.

Vâng lời chú, đôi bạn và các anh Bọ Ngựa mau mắn cúi chào rồi ba chân bốn cẳng chạy đi.

Chờ khi chúng khuất hẳn rồi, chú Ếch Cốm mới đưa loa lên miệng và ồm ồm thông báo nguyên văn những gì nhận được.

Tiếng của chú ta vang thật xa, len qua những bụi cây rậm rạp, xuyên tận xuống hang Dế và chẳng mấy chốc, tất cả đều nghe hết.

Những anh, những chú đang rong ruổi kiếm ăn thì nhanh chóng lấy đủ lương thực và co chân chạy về.

Những cô, những chị đang buôn chuyện thì vội vàng chào nhau, xách con trở vô nhà, đóng cửa kín lại.

Sau khi đảm bảo cả cánh đồng đã nghe đầy lỗ tai thì chú Ếch Cốm mới buông loa, nằm bẹp xuống trên lá sen mà hít thở.

Còn Kiến Vàng, Sâu Xanh và các anh Bọ Ngựa cũng bắt đầu chia chác nhau ra mà đo cắt mặt cho tất cả.

Điểm bắt đầu của Kiến Vàng là từ nhà hai vợ chồng Dế vừa mất con, còn Sâu Xanh thì tới nơi mấy đứa trẻ mồ côi nhà cô Cào Cào đang cư ngụ.

Trong lúc đo và chờ anh Bọ Ngựa cắt mặt nạ, Sâu Xanh liên tục an ủi, động viên và nói cho chúng nghe tình hình của em gái út đang được chăm sóc trong bệnh viện.

- Đợi khi dịch bệnh được khống chế, chị sẽ đưa bé Cào Cào về đoàn tụ với gia đình. Các em hãy mạnh mẽ lên nhé, hãy làm chỗ dựa cho nhau thay cho ba mẹ. – Sâu Xanh ân cần động viên đám Cào Cào.

- Vâng ạ. – Đám Cào Cào tội nghiệp đồng thanh đáp.

Sau khi anh Bọ Ngựa phụ trách làm mặt nạ cắt xong thì anh Bọ Ngựa phụ trách hỗ trợ thức ăn cũng mang về một bó cỏ non tươi.

Sâu Xanh giúp các em Cào Cào đeo mặt nạ vào gọn gàng rồi dặn dò chúng thêm một lượt nữa, rằng hãy cẩn thận và tuân thủ kế hoạch chung, và cách mấy ngày sau, sẽ có anh Bọ Ngựa khác tiếp tế lương thực nên đừng đứa nào đi lung tung cả.

Sau đó họ gấp gáp di chuyển đến mấy nhà lân cận.

Thường thì những nơi các loài chọn làm chốn trú ngụ đều là những bụi, lùm cây rậm rạp, già cỗi bởi độ chắc chắn, an tâm che nắng che mưa, còn lúc kiếm ăn mới đi đến những nơi cỏ non mới mọc.

Vậy nên, nếu không chuẩn bị thức ăn cho họ, họ sẽ ra ngoài và dẫn đến tình hình càng lúc càng phức tạp, mất hết kiểm soát.

Hai nhóm tình nguyện cứ thế miệt mài nguyên một ngày trên đồng cỏ rộng lớn. Tất cả đều đồng lòng cũng như hợp tác lẫn nhau nên công việc diễn ra khá nhanh cùng suôn sẻ.

Với sự cố gắng của các tình nguyện viên, một phần mười đồng cỏ đã có mặt nạ đeo.

Khi bóng chiều xế tà và Mặt Trời khuất bóng, đôi bạn lại gặp nhau nơi ao nước, cùng ngắm cảnh và nhấm nháp vài cọng cỏ non.

Các anh Bọ Ngựa sau khi xúm lại cắt một chiếc mặt nạ lá sen tròng vào đầu cho chú Ếch Cốm thì cũng tản ra, về nhà nghỉ ngơi để sang mai còn có sức tiếp tục công việc.

- Ồ, sao vẫn còn một chú Bướm bay ở đây nhỉ? Chú nghĩ họ nhà Bướm đã chuyển đi hết từ lâu rồi chứ. – Chú Ếch Cốm ngửa mặt nhìn lên chú Bướm mới vừa vụt qua.

- Hình như chú ấy đang bay khỏi đồng cỏ ạ, thật xa. – Kiến Vàng cũng dõi mắt trông theo.

- Vì sao họ nhà Bướm lại phải chuyển đi vậy ạ? – Sâu Xanh ngạc nhiên hỏi.

Mắt Ếch Cốm càng như lồi ra hơn sau cái lắc đầu tỏ vẻ thất vọng và chú bắt đầu kể cho cả hai nghe chuyện liên quan đến họ Bướm.

Đó là sau khi căn bệnh lây lan từ nhà cô Cào Cào ra khắp đồng cỏ, chẳng rõ thông tin từ đâu mà tất cả đều đồng loạt quy chụp dịch bệnh là từ đôi cánh của họ nhà Bướm mà ra khi nghe một vài kẻ quả quyết rằng họ đã bị ho và phát bệnh vì hít phải phấn nơi cánh Bướm.

- Và thế là họ nhà Bướm bị tẩy chay. Tiếp đó thì tất cả đồng loạt ký vào lá sen và trục xuất toàn bộ họ Bướm.

Nói xong, chú Ếch Cốm vội chào tạm biệt cả hai và nhảy trên những chiếc lá sen để trở về nơi ở của mình vì trời đã gần sụp tối.

Đôi bạn cũng tranh thủ băng qua bụi rậm, trở về bệnh viện, báo cáo tiến độ trong ngày lại cho bác sĩ Ong nghe.