Chương 7 - Chị Dâu Bí Ẩn

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Sau khi tôi từ chối, cô ta bắt đầu bóng gió mỉa mai trong phòng.

Tôi chẳng ngại gì, đáp trả thẳng:

“Cô cũng gần hai mươi rồi đấy, không lo đi làm thêm kiếm tiền, cứ chăm chăm tính chiếm tiện nghi người khác là sao?”

Cô ta cứng họng, mặt đỏ bừng rồi tái mét.

Tôi bồi thêm cú chốt:

“Mà sinh sớm đâu có nghĩa là chết sớm, cô nhớ giữ gìn sức khỏe, kẻo lại chết trước tôi thì mệt.”

Cô ta tức đến tím mặt.

Thì ra nhìn kẻ xấu bị chặn họng, lại có cảm giác sảng khoái đến thế!

Tôi hả hê không để đâu cho hết.

Giây phút đó, tôi như nhìn thấy bóng dáng chị dâu hiện lên trong chính mình.

Tự hào biết bao nhiêu.

Gần đến kỳ thi cuối kỳ, một cuộc gọi từ ba tôi phá vỡ sự yên bình.

Giọng ba trong điện thoại đầy lo lắng:

“Em gái à, mau về nhà đi!”

“Có chuyện gì vậy ạ?”

“Anh con ngoại tình rồi, giờ con kia đang bụng bầu, mặt dày nằm lì ở nhà mình không chịu đi!”

Tôi lập tức mua vé xe về nhà.

Không khí trong nhà rất nặng nề.

Anh tôi đang đi làm ở xa, ba ngày nữa mới xong việc quay về.

Chị dâu ngồi trên ghế gần đó, gương mặt bình tĩnh, không nhìn ra cảm xúc.

Còn cô gái đang mang bầu kia thì đứng ngay cửa, mặt vênh lên như thể chắc chắn mình sẽ thắng.

Ba và mẹ tôi thì chụm đầu thì thầm với nhau, không biết đang bàn bạc gì.

Tôi nhẹ nhàng đi tới, cố nghe lén.

Ba nói:

“Chuyện đến nước này rồi, chỉ còn cách ly hôn thôi.”

Mẹ gật đầu:

“Vậy thì chỉ còn cách đuổi nóra khỏi nhà.”

Ba thở dài bất lực:

“Ừ, chắc đành vậy.”

Tôi nghe xong mà giận đến phát run, hét lên:

“Ba mẹ sao lại nghĩ đến chuyện đuổi chị dâu chứ?!”

Ba mẹ tôi giật nảy mình.

Chị dâu khẽ ngước mắt lên, không nói lời nào.

Cô gái kia càng đắc ý, đầu ngẩng cao như con gà trống thắng trận.

Tôi không chịu nổi nữa, gào lên:

“Nếu có người phải đi, thì là anh con! Là anh ấy không biết giữ mình, tự làm tự chịu!”

Ba mẹ tôi ngơ ra một lúc.

Rồi đồng loạt gật đầu cái rụp:

“Phải đó,bố mẹ đang nói là đuổi anh con ra khỏi nhà mà.”

Lúc này, không chỉ tôi đứng hình.

Chị dâu cũng đứng hình.

Cô bồ đang đứng cửa cũng chết lặng.

Ngay cả anh tôi – người vừa tất tả chạy về nhà, người đầy bụi bặm, tay còn ôm một bó hoa hồng to tướng – cũng sững người tại chỗ.

10

Tôi là người phản ứng đầu tiên, lao tới vừa đánh vừa mắng anh trai tôi: “Đồ đàn ông tồi! Em phải thay chị dâu trút giận!”

Anh tôi ôm chặt bó hoa, lóng ngóng né đòn: “Em gái, đừng đánh nữa, dừng lại đã…”

Ba mẹ tôi đứng bên cổ vũ: “Con gái đánh mạnh lên! Đánh chết cái thằng bội bạc này cho bố mẹ!”

Chị dâu đứng dậy, bình tĩnh mở miệng nói câu đầu tiên từ khi tôi vào nhà: “Lý Dương, thu dọn đi, chuẩn bị ly hôn.”

Anh tôi đỏ hoe mắt, liếc nhìn người phụ nữ đang mang bầu, đầy uất ức gọi một tiếng: “Vợ ơi… anh thật sự không có…”

Người phụ nữ bụng bầu nhíu mày nghi ngờ nhìn anh tôi: “Anh cũng tên là Lý Dương?”

Anh tôi lập tức nổi đóa, giọng bỗng cao vút tám tông, tuôn một hơi kể sạch ngọn nguồn.

Thì ra là công nhân cùng làm với anh tôi đã có vợ con, nhưng lại sợ bị phát hiện chuyện léng phéng bên ngoài.

Hắn ta bèn lấy tên anh tôi ra làm bình phong để đi trăng hoa khắp nơi.

Đến khi sự việc bị vỡ lở, người phụ nữ tìm tới tận nhà, hắn mới cuống cuồng thú nhận với anh tôi.

Anh tôi lần đầu tiên dám cãi nhau to tiếng với người khác, vội vàng xin nghỉ làm, bắt tàu đêm chạy một mạch về nhà.

Không ngờ chưa bước chân vào nhà, đã nghe thấy ba mẹ định đuổi anh ra khỏi cửa, vợ thì đòi ly hôn.

Anh tôi sụt sùi tổng kết lại: “Mọi người… mọi người đều hiểu lầm con rồi!”

Người phụ nữ bụng bầu biết mình sai, uốn éo cái hông rồi nhanh chóng rút lui.

Nhìn dáng vẻ hầm hầm ấy, chắc là đi tìm “tên thật” tính sổ rồi.

Anh tôi ôm bó hoa bước tới trước mặt chị dâu, cười nịnh nịnh: “Vợ ơi, đừng giận nữa nha?”

Chị dâu đưa tay lau mặt cho anh, trách yêu: “Anh coi cái mặt anh kìa, ngốc muốn chết.”

Chị nhận lấy bó hoa, rồi lấy từ túi vải ra một tờ giấy đưa cho anh tôi.

Anh tôi nhìn trái nhìn phải, gãi đầu thắc mắc: “Cái này đen thui là cái gì vậy?”

Tôi ghé mắt nhìn. Ủa, đây chẳng phải giấy khám thai sao?

Tôi hét lên sửng sốt: “Chị dâu! Chị có bầu rồi hả?!”

Chị dâu gật đầu, trừng mắt với anh tôi: “Cái đen thui đó chính là con anh đó!”

Ba mẹ tôi cũng vui đến mức tay chân xoắn xuýt, cười tít cả mắt, đi vòng quanh nhà không ngừng.

Sau kỳ thi cuối kỳ, khi tôi về nhà, chợt phát hiện mẹ có gì đó hơi khác lạ.

Chỉ là chị dâu mua có một ký dâu tây, mà mẹ đã cau mày, mặt mũi khó chịu thấy rõ.

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)