
Mẹ tôi là nữ đại gia có tên trong danh sách Forbes, quanh năm suốt tháng như rồng thần chỉ thấy đầu không thấy đuôi.
Bố tôi là “người chồng hiền” đứng sau lưng bà ấy, một tay nuôi tôi khôn lớn.
Ông hay nói mẹ tôi coi thường dân quê chúng tôi, mỗi tháng chỉ cho đúng tám trăm tệ tiền sinh hoạt, còn mắng chúng tôi là chó hoang cho ăn mãi chẳng quen.
Vì thế, tôi đã hận bà đến tận xương tủy.
Cho đến một ngày, mẹ tôi bất ngờ xuất hiện ở trường đại học của tôi, chỉ vào đồ ăn trong căng tin, nhíu mày hỏi:
“Con ăn cái này à? Mỗi tháng mẹ chuyển cho con hai trăm ngàn tệ, mà con lại ăn thế này?”
…
Bình luận