Gia giáo nhà họ Thẩm trong quân khu nổi tiếng nghiêm khắc, Thẩm Triệt làm việc gì cũng phải “báo cáo” với người cha là thủ trưởng của mình.
Từ chuyện lớn như thời gian, địa điểm, đến chuyện nhỏ như t/ư t/h/ế, tần suất — tất tần tật đều phải trình bày rõ ràng.
Bạn gái cũ của anh ta chịu không nổi, đã ngay trước mặt anh, đến bar nhảy khiêu khích với một người mẫu nam trẻ, không mặc gì bên trong.
Thẩm Triệt giận tím mặt, tiện tay chỉ vào tôi, cứng giọng:
“Ở bên tôi đi, điều kiện cô tự đặt. Năm năm sau chúng ta kết hôn, sinh con.”
Vì một câu nói ấy, tôi chẳng màng tự trọng, điên cuồng bám lấy anh suốt năm năm.
Cuối cùng cũng đợi được ngày anh thăng hàm Thiếu tướng, nộp đơn xin nghỉ cưới kéo dài suốt nửa năm.
Mà tôi, trong khi đếm ngược từng ngày năm năm ấy, lại lặng lẽ thu dọn hành lý trong đêm, quay về quê, cắt đứt tất cả không một lời báo trước.
Bình luận