Chương 461 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Ông lão thở dài nặng nề: "Đáng tiếc, đáng tiếc! Tuy bị ẩm nhưng vẫn còn tác dụng, lần sau đừng bỏ nữa."
Công Tôn Trác Ngọc chưa đi xa, nghe thấy những lời ấy, không khỏi khựng lại, quay đầu nhìn, chỉ thấy một nam tử mặc áo vải xanh đang bị quở trách, đoán chắc hẳn là Ngu đại phu – người kê đơn cho Đan Thu.
Công Tôn Trác Ngọc đứng trước cửa tiệm, dùng quạt nhẹ gõ lên lòng bàn tay, trầm ngâm suy nghĩ. Sau cùng, anh quyết định tìm một chỗ đối diện y quán để ngồi quan sát động tĩnh của vị đại phu họ Ngu kia.
Tại quán trà bên đường, tiểu nhị nhanh nhảu dâng lên một chén trà mát: "Khách quan, hai đồng tiền một chén."
Công Tôn Trác Ngọc nghe vậy, khóe mắt giật giật, nhướng mày nhìn hắn, vẻ mặt đầy kinh ngạc, quạt trong tay cũng vung vẩy không ngừng: "Ngươi có biết ta là ai không mà dám đòi tiền ta?"
Đường đường là tri huyện Giang Châu, nói ra không sợ dọa chết ngươi sao!
Tiểu nhị thật thà lắc đầu: "Không biết, nhưng thưa khách quan, dù là thiên vương lão tử đến đây, uống trà cũng phải trả tiền."
Công Tôn Trác Ngọc không tin: "Nếu quan tri phủ của các ngươi đến đây uống trà, ngươi cũng dám đòi tiền sao?"
Tô Đạo Phủ vốn nổi tiếng tham lam, khét tiếng khắp vùng, danh tiếng vô cùng tệ hại.
"Ai cơ? Tri phủ?" Tiểu nhị bĩu môi, móc tai, "Đó chẳng qua là một con chó, chó uống trà, ngươi có thể đòi tiền chó sao?"
Công Tôn Trác Ngọc bật cười, tiếp lời:
"Thế còn vị tri huyện Giang Châu anh minh thần võ, phong lưu tuấn tú là ta thì sao? Nếu ta uống trà ở đây, ngươi có thu tiền không?"
Dĩ nhiên là không thu, bởi vì...
"Hắn chẳng qua là một đống phân chó thối!" Tiểu nhị vừa nói vừa phủi sạch sẽ khăn lau vai mình, "Dân không đấu với quan, ta cũng không muốn đôi co với phân chó."
"..."
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .