
Ánh Đèn Cuối Núi
Khi Tư Chẩn Tinh bỏ tôi lại trên núi, là một anh thợ sửa xe thô kệch đã cứu tôi.
Trong căn phòng trọ tồi tàn, người đàn ông cởi áo, lau người.
Giọt nước rơi xuống làn da nâu sáng, trượt theo các đường nét cơ bắp săn chắc rồi chảy vào những vùng kín đáo.
Anh ấy vặn khăn, giọng khàn khàn: “Nhìn gì vậy?”
Tôi nuốt khan: “Tôi… tôi muốn báo đáp anh.”
Anh ấy cười nhếch mép.
Tôi đưa anh ấy vào giới giải trí, đóng vai nam chính thô kệch trong phim.
Tư Chẩn Tinh nửa đêm đập cửa nhà tôi: “Lập tức cắt đứt với hắn, anh có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra!”
Gã hoang dã cười, nâng eo tôi lên.
Giọng điệu nhẹ nhàng của anh ấy khiến tôi rùng mình:
“Đã nói sẽ báo đáp anh, bảo hắn cút đi.”
“Em yêu, khóc đi, anh muốn nghe…”
Bình luận