Chương 9 - Tôi Dạy Nam Chính Tự Cứu Lấy Mình

23

Tô Dạng đã bị kết án một cách rất suôn sẻ.     Tôi cảnh cáo Trì Nghiễn Thư: "Nếu sau này Tô Dạng ra tù, con dám đi đón cô ta, dám yêu cô ta, mẹ sẽ giết chết con!"     Trì Nghiễn Thư nhìn tôi như nhìn một kẻ ngốc: "Con có bị lừa đá vào đầu đâu, sao lại đi đón một kẻ từng bắt nạt mình chứ? Lại còn yêu cô ta? Con đâu phải tổng tài trong mấy tiểu thuyết ngôn tình não tàn."     Khương Lai cũng phụ họa: "Chị ơi, chị đọc ít tiểu thuyết tổng tài lại đi, không tốt cho não đâu."     Tôi bĩu môi, quay về phòng nằm trên giường bật audio truyện tổng tài lên nghe.     Bảo tôi đọc ít đi? Thế thì tôi nghe vậy.     Khương Lai, Trì Nghiễn Thư: "Chị/mẹ đúng là giỏi chọn lọc câu chữ ghê."     24     Thời gian trôi qua rất nhanh, Khương Lai và Trì Nghiễn Thư cũng đã trưởng thành.     Tôi là mẹ cũng yên tâm hơn nhiều.     Sau khi Khương Lai thuận lợi nhận việc tại bệnh viện, tôi mua cho cô ấy một căn nhà gần đó, còn tặng thêm một chiếc xe.     Nhưng cô ấy lắc đầu từ chối: "Em không thể nhận đâu, những năm qua em đã nhận quá nhiều sự giúp đỡ từ chị rồi. Hơn nữa em là phụ nữ độc lập, những thứ này em nên tự mình đạt được."     Tôi mỉm cười: "Đừng bị ràng buộc bởi mấy chữ 'phụ nữ độc lập', em có thể nhận bất kỳ sự giúp đỡ nào."     "Đàn ông có thể nhận sự hỗ trợ và ban tặng từ cha mẹ, cấp trên, xã hội, không ai nói họ không độc lập cả. Chị coi em như con gái, nên tất cả những gì chị cho em, em đều có thể yên tâm nhận lấy."     Tôi nhét chìa khóa xe vào lòng bàn tay cô ấy: "Mẹ mua đồ cho con gái, đó chuyện đương nhiên."     Trì Nghiễn Thư cũng tốt nghiệp đại học, bắt đầu khởi nghiệp.     Dù tôi luôn nói phải tự cứu lấy mình, nhưng làm mẹ thì sao lại không lo lắng cho con mình chứ, vậy nên tôi dùng sự hiểu biết về cốt truyện để giúp cậu ấy tránh được bi kịch bị đối tác lừa đến mức trắng tay.     Tính ra thì tôi cũng chẳng làm gì nhiều, không hiểu sao Trì Nghiễn Thư đột nhiên dừng hợp tác với đối tác đó.     Có lẽ sau nhiều năm chung sống, cậu ấy cũng đã bắt đầu tâm linh tương thông với người làm mẹ như tôi.    25     Trì Nghiễn Thư tức giận mở nhật ký ra.     【Đối tác thiểu năng vậy mà lại muốn ghép đôi mình với Khương Lai, cô ấy là dì nhỏ của mình mà! Hợp tác với người không có mắt thẩm mỹ và đầu óc như vậy, chắc mình lỗ chết mất thôi, bỏ đi, không hợp tác nữa! Thua lỗ thì không có tiền cung phụng mẹ, bất hiếu sẽ bị mắng đó, tốt nhất là tránh rủi ro đi.】     【Nghe nói tháng này ra mẫu mới, ngày mai đi mua cho mẹ một cái... còn phải mua cho dì nhỏ một cái nữa, nếu không lại bị đánh.】     【PS: Đạo sĩ bảo mình mệnh tốt, lúc đó thật muốn đấm hắn một cái ghê, hắn phải nhớ đấy là do pháp luật bảo vệ hắn, không phải do mình có ý thức.】

Ngoại truyện

1

Trì Nghiễn Thư và Khương Lai khiến tôi rất yên tâm, tôi vẫn tiếp tục cuộc sống quý tộc vô lo vô nghĩ của mình.  

Ngay cả người chồng hờ của tôi cũng bận rộn mở rộng sự nghiệp ở nước ngoài, ngày nào cũng bận tối mắt tối mũi, mỗi năm về nước cộng lại chưa đầy một tháng.  

Thật đáng thương cho số phận khổ cực của tôi, phải sống cuộc đời góa bụa nhưng ngày nào cũng có tiền tiêu không hết.  

Hu hu hu, mỗi ngày tôi đều phải bịt chặt miệng lại, nếu không tôi sợ mình sẽ cười to đến mức đánh thức những người làm công lương thiện ở nhà bên cạnh.  

À, chờ đã, hiện tại tôi sống ở khu biệt thự, người làm công không mua nổi đâu.  

Hô hô hô hô ha ha ha ha x10

Tôi đang ngắm nghía bộ móng tay mới làm của mình thì cửa đột nhiên bật mở. Tôi ngẩng đầu nhìn về phía cửa, người bước vào lại chính là người chồng hờ Trì Đình của tôi, đáng lẽ giờ này anh đang ở nước ngoài liều mạng kiếm tiền cho tôi tiêu mới phải.

Trì Đình nhìn tôi, hơi nhíu mày: "Không khỏe à? Giờ này vẫn còn chưa dậy?"  

Tôi lặng lẽ lật người: "Em cũng có cần đi làm đâu, dậy sớm làm gì?"  

Trì Đình: "..."  

Bầu không khí rơi vào im lặng.

Đúng lúc tôi đang tính toán xem Trì Đình sẽ ở nhà mấy ngày, liệu tôi có nên đi tắm suối nước nóng để tránh mặt anh hay không thì Trì Đình lên tiếng: "Trong khoảng thời gian tới anh sẽ không đi nữa."  

Tôi vội vàng ngồi dậy, tròn mắt nhìn anh: "Cái... cái... cái gì cơ?"  

Má ơi, tôi sợ đến nỗi nói lắp luôn!  

Trì Đình nhíu mày, bàn tay đang cởi cà vạt bỗng dừng lại: "Nghĩa trên mặt chữ, trong khoảng thời gian tới anh sẽ không đi công tác nữa."  

Trời ơi, không phải là "girls help girls" sao?  

Sao ngài lại đưa người chồng hờ của tôi về vậy?  

Tôi chỉ muốn làm một quý bà giàu có sống cuộc đời góa bụa thôi mà!  

Trời ơi, những ngày tháng tốt đẹp của tôi coi như kết thúc rồi.