Chương 4 - Tiên Nghịch Vương Lâm
Chương 5: Cái Giá Của Quyền Năng
Khi bóng hình tu sĩ cổ đại tan biến, không gian xung quanh Vương Lâm bắt đầu dao động mạnh mẽ. Hắn cảm nhận rõ rệt từng luồng năng lượng khổng lồ đang bao trùm lấy cơ thể mình, như một dòng sông hùng vĩ không thể kiểm soát, cuốn phăng mọi ý chí và nhận thức.
Đứng giữa không gian vô tận ấy, hắn bắt đầu nghe thấy tiếng vọng từ quá khứ, hiện tại và tương lai, như hàng ngàn giọng nói hòa quyện vào nhau. Những giọng nói ấy không ngừng cám dỗ, không ngừng đưa ra những lời hứa hẹn về quyền năng vô biên mà Thiên Nguyên Bí Thuật có thể mang lại.
"Quyền lực tuyệt đối... Đứng trên cả thiên địa... Nhưng ngươi phải trả giá..."
Đây không chỉ là một lời cảnh báo mơ hồ. Hắn hiểu rằng để có được sức mạnh đó, hắn sẽ phải hy sinh một điều gì đó vô cùng quan trọng – có thể là mạng sống, linh hồn, hoặc chính cái "tôi" của hắn. Nhưng Vương Lâm đã chuẩn bị tinh thần từ lâu. Đối với hắn, sức mạnh là điều duy nhất quan trọng vào lúc này. Không có gì đáng giá hơn việc hắn có thể báo thù và hoàn thành mục tiêu của mình.
Bất ngờ, một cơn đau buốt thấu tận xương tuỷ ập tới, khiến hắn quỵ xuống. Đôi mắt Vương Lâm rực sáng, mỗi tế bào trong cơ thể hắn dường như đang bị thiêu đốt bởi sức mạnh khổng lồ mà bí thuật truyền vào. Cảm giác đau đớn ấy gần như không thể chịu nổi, nhưng hắn vẫn cắn răng chịu đựng, bởi hắn biết rằng chỉ cần vượt qua, hắn sẽ đạt tới một cảnh giới mới.
Lâm Thanh, đứng từ xa, nhìn thấy sự đau đớn trên khuôn mặt Vương Lâm, trong lòng dâng lên một nỗi lo lắng không thể diễn tả bằng lời. "Vương Lâm, hãy dừng lại! Ngươi không cần phải đánh đổi tất cả chỉ vì sức mạnh này!" Cô hét lên, nhưng giọng nói của cô dường như bị nuốt chửng trong không gian huyền bí kia.
Nhưng Vương Lâm không nghe thấy, hoặc có thể hắn không muốn nghe. Hắn đã đi quá xa để có thể quay đầu. Sự đau đớn này không thể nào so sánh được với nỗi đau hắn đã chịu đựng trong quá khứ, khi gia đình và bạn bè của hắn bị giết hại một cách tàn nhẫn. Nếu phải trả giá bằng chính sinh mạng của mình để có được sức mạnh này, hắn cũng không ngần ngại.
Sự Thức Tỉnh Của Sức Mạnh
Sau một hồi chịu đựng cơn đau đớn tột cùng, đột nhiên mọi thứ lắng xuống. Không gian xung quanh dần tan biến, và Vương Lâm cảm nhận một sức mạnh mới mẻ đang tràn ngập trong cơ thể mình. Những giới hạn cũ bị phá vỡ, và hắn có thể cảm nhận từng luồng năng lượng trong thiên địa, từng hơi thở của vạn vật. Thiên Nguyên Bí Thuật đã hoàn toàn hòa nhập vào hắn.
Vương Lâm từ từ đứng dậy, đôi mắt hắn giờ đây lạnh lẽo và sắc bén hơn bao giờ hết. Sức mạnh mới trong người hắn khiến không gian xung quanh cũng phải run rẩy. Hắn không còn là người mà mọi kẻ thù có thể coi thường. Hắn đã trở thành một kẻ mạnh mẽ hơn rất nhiều, một kẻ có thể tự mình đứng trên thiên đạo.
Lâm Thanh thấy rõ sự thay đổi trong ánh mắt của Vương Lâm, cô bước lại gần, trong lòng không khỏi hoang mang. "Ngươi... ngươi đã thực sự đạt được nó rồi sao?" Giọng cô run rẩy.
Vương Lâm không nói gì, chỉ gật đầu nhẹ. Hắn cảm nhận được sức mạnh đang tuôn trào trong từng mạch máu, trong từng nhịp thở. Nhưng cùng với sức mạnh đó, hắn cũng cảm nhận được một sự thay đổi khác – một cảm giác trống rỗng đang lớn dần trong lòng hắn.
Cái Giá Phải Trả
Mặc dù đã có được quyền năng của Thiên Nguyên Bí Thuật, Vương Lâm nhận ra rằng mọi thứ không hề đơn giản như hắn tưởng. Cảm giác mất mát, sự trống rỗng ấy không phải là một điều ngẫu nhiên. Hắn đã đánh mất một phần của mình trong quá trình tiếp nhận bí thuật. Những ký ức về gia đình, về những người mà hắn từng yêu thương, giờ đây trở nên nhạt nhòa, như thể chúng đang dần bị xóa bỏ khỏi tâm trí hắn.
Lâm Thanh nhìn vào ánh mắt lạnh lẽo của Vương Lâm và cảm nhận rõ rệt sự thay đổi bên trong hắn. "Ngươi... ngươi còn nhớ gì không? Về những người mà ngươi từng thề sẽ bảo vệ?"
Vương Lâm im lặng, trong đôi mắt hắn không còn sự dịu dàng hay ấm áp mà Lâm Thanh từng thấy. "Ta chỉ còn một mục tiêu duy nhất, đó là tiêu diệt tất cả những kẻ đã phản bội ta," hắn lạnh lùng đáp.
Lâm Thanh khẽ thở dài, lòng cô tràn ngập nỗi tiếc nuối. Cô biết rằng con đường mà Vương Lâm đang đi sẽ ngày càng cô độc hơn, và cuối cùng, dù có đạt được sức mạnh tuyệt đối, liệu hắn có thực sự cảm thấy thỏa mãn? Hay tất cả chỉ là một vòng luẩn quẩn không hồi kết của sự trả thù và cô độc?
Hướng Về Tương Lai
Dù hiểu rõ cái giá mà mình phải trả, Vương Lâm không lùi bước. Hắn đã lựa chọn con đường này, và không có gì có thể khiến hắn quay đầu. Hắn quay người lại, bỏ lại Hư Thiên Cốc phía sau, bỏ lại Lâm Thanh đang đứng đó với đôi mắt buồn bã và tiếc nuối.
"Ngươi định đi đâu?" Lâm Thanh hỏi, giọng khẽ run lên.
"Ta sẽ tiêu diệt tất cả kẻ thù của mình," Vương Lâm đáp lại, giọng nói chắc chắn và đầy quyết tâm. "Và sau đó... ta sẽ đứng trên đỉnh cao của thiên địa."
Lâm Thanh không nói thêm gì nữa, cô biết rằng dù có nói gì đi chăng nữa, Vương Lâm cũng sẽ không thay đổi. Hắn đã trở thành một kẻ mạnh mẽ hơn bao giờ hết, nhưng cái giá phải trả cho sức mạnh ấy là sự cô đơn và trống rỗng mãi mãi.
Và như vậy, Vương Lâm tiếp tục bước đi, tiến về phía trước trên con đường mà hắn đã chọn. Những trận chiến khốc liệt, những kẻ thù mạnh mẽ hơn đang chờ đợi hắn. Sự báo thù sẽ không dừng lại cho đến khi hắn đạt được mục tiêu cuối cùng.
Nhưng liệu khi đứng trên đỉnh cao của thiên địa, Vương Lâm có nhận ra rằng cái giá của quyền năng đã lấy đi tất cả những gì hắn từng yêu thương? Hay hắn sẽ mãi mãi là một kẻ cô độc, lang thang trong biển hận thù mà không bao giờ có thể quay lại?