Chương 106 - Tay phải nồi xạn, tay trái huyền học. Bảo bảo, mẹ mang con nằm thắng.

"Cái chảo này sao lại nặng như vậy? Nặng muốn chết."

Triệu Dương phàn nàn, nhưng mới nói một nửa thì đột nhiên dừng lại. Chả phải cái chảo này đã đi đến thế giới của người c.h.ế.t sao? 

Đoàn Đoàn kinh ngạc quay lại nhìn Triệu Dương. Cậu bé cũng không ngờ rằng anh tiểu Dương lớn lên nhìn cao to khoẻ mạnh như vậy, mà ngay cả một cái chảo có chút nước cũng không thể cầm nổi. CŨng quá yếu đuối rồi.

"Mẹ..." Đoàn Đoàn nhìn thấy Triệu Dương đặt chảo xuống đất, lúc này cậu bé mới quay đầu mắt trông mong nhìn mẹ.

Phó Vãn cười ôm cậu bé vào lòng, nhẹ nhàng xua tan đi âm khí bám trên người cậu bé:"Con vất vả rôi."

Quan hệ huyết thống thật sự là một loại ràng buộc kỳ diệu, mặc dù hai người chỉ mới quen biết và sống chung chưa lâu, nhưng dường như giữa Phó Vãn và Đoàn Đoàn cũng không hề có ngăn cách, giống như một đôi mẹ con bình thường.

Phó Vãn cúi đầu nhìn bộ dáng lưu luyến của Đoàn Đoàn, hỏi:" Con đã gặp chuyện gì ở U Minh."

Đoàn Đoàn còn chưa kịp nói gì thì những ngón tay hơi lạnh của Phó Vãn đã nhẹ nhàng ấn vào giữa hai lông mày của cậu bé, ánh sáng từ đầu ngón tay tràn vào trong tâm trí của Đoàn Đoàn.

Những gì cậu bé gặp được cũng được chia sẻ cho Phó Vãn.

Sau khi quét nhanh những gì Đoàn Đoàn nhìn thấy và nghe thấy ở U Minh, Phó Vãn bỗng nhiên an tĩnh lại, đôi môi xinh đẹp khẽ mím lại.

"Mẹ.." Đoàn Đoàn thật cẩn thận gọi.

Đám người Triệu Côn Minh cũng cảm thấy rõ Phó Vãn có chút không thích hợp.

Phó Vãn thu tay, lại khôi phục như trước. cô nhẹ nhàng cười:"Chín ngày nữa mẹ sẽ dẫn con đi thăm mộ ông bà ngoại."

Sau khi nghe xong những lời này, da đầu Triệu Dương run lên từng trận.

Chỉ dựa vào thủ đoạn vừa điên cuồng vừa tàn nhẫn của Phó Vãn, Triệu Dương luôn có dự cảm rằng toàn bộ Phó gia sẽ hoàn toàn bị chỉnh xuy sụp.

"Vâng.Con muốn đi thăm mộ ông bà ngoại với mẹ. Có rất nhiều nho! COn sẽ hái một ít mang đến cho ông bà ngoại nếm thử."

Đoàn Đoàn quay đầu lại nhìn những người khác, mỗi người đều có một thùng lớn, bên trong đã có không ít nho tươi.

Cậu bé cũng muốn hái nho.

Nhưng đã quá muộn rồi.

Lý Mỹ Phượng rất thích Đoàn Đoàn, cô ấy cười cười nói với cậu bé:" Sáng mai cô sẽ bảo người mang nho đến cho con nhé."

Triệu Côn Minh ở một bên tiếp lời:"Nếu hái hết nho một lần, sẽ rất khó để bảo quản được hết chúng, hỏng thì sẽ rất uổng phí, không bằng khi nào đầu bếp Phó muốn sử dụng hoặc ăn nho thì chỉ cần gọi điện thoại cho chúng tôi, chúng tôi sẽ hái nho rồi mang đến cho cô."