Chương 13 - Ta Cưới Một Thái Giám

13.

Ta vẫn đang trong trạng thái thất thần vì kết cục hoàng hậu, chưa phục hồi lại cảm xúc của mình, ta bối rối ngẩng đầu lên sau khi nghe điều này và thấy Dung Hằng đang nhìn ta một cách nghiêm túc.

Sách?

Cuốn sách đó!

"Không có cuốn sách nào như vậy cả. Ta bịa ra. Ta bịa ra." Ta lắc đầu phủ nhận.

Trên thực tế, việc có cuốn sách như vậy không còn quan trọng nữa.

Không ai biết Trang Chu mơ thấy bướm hay bướm mơ thấy Trang Chu.

"Bịa là tốt rồi. Nếu trên đời thật sự có cuốn sách như vậy, ta sẽ lập tức tìm ra và đốt đi. Đốt bao nhiêu cũng được."

"Ah……"

Chỉ là một cuốn sách thôi, có cần phải phân cao thấp như thế này không?

"Nương tử, cùng ta trở về cung đi, vị trí hoàng hậu còn trống." Trở lại phủ Tướng quân, Dung Hằng lại nhắc đến lời cũ.

Hắn ta đã giet tiểu hoàng hậu và muốn ta làm hoàng hậu của hắn ta, tất nhiên là ta không vui.

Đừng đùa chứ.

Thế giới bên ngoài rộng lớn như vậy, ta còn chưa đi nhìn xem xem, cho nên ta cũng không nguyện ý ở lại cung điện làm chim hoàng yến của hắn.

Nhưng điều ta không bao giờ ngờ tới là ta đã mang thai một sự sống nhỏ.

Chính đại phu chẩn đoán mạch cho đại tẩu đã chẩn đoán mạch cho ta.

"Chúc mừng bệ hạ, chúc mừng hoàng hậu." Lời này vừa nói ra, ngay cả đại ca và nhị ca của ta cũng quỳ xuống đất, đồng thanh nói "chúc mừng" với ta.

"Không thể nào!"

Ta thẳng thừng phủ nhận điều đó.

“Tại sao không thể?” Dung Hằng hỏi.

"Chúng ta...chúng ta..." Ta nhìn hắn rồi quay lại, thì thầm vào tai hắn giải thích: "Chúng ta vẫn chưa viên phòng."

Dung Hằng nghe xong cười lớn.

“Quả là tiểu nha đầu.”

Sau khi cùng Dung Hằng trở về cung, ta đã nhờ rất nhiều ngự y bắt mạch cho ta, bọn họ đều kết luận là mạch hỷ.

Ta rất khó hiểu, nhưng Hà Diệp nhắc nhở ta rằng sau khi Dung Hằng đưa ta trở lại Phủ Cửu thiên tuế ngày hôm đó, hắn ta đã nghỉ trong phòng ta cho đến sáng mới rời đi.

Hóa ra giấc mơ kia là thật.

Dung Hằng nói rằng khi thái tử ra đời, hắn sẽ dạy dỗ nó thật tốt để y có thể kế thừa ngai vàng càng sớm càng tốt. Sau đó, hắn ta sẽ cùng ta trở lại biên giới để ngắm nhìn núi sông, ngắm nhìn giang sơn đất nước...

"Làm sao chàng có thể chắc chắn người trong bụng ta là thái tử? Nhỡ đâu đó là công chúa thì sao?"

“Vậy tiếp theo sẽ là thái tử.”

Ta nổi giận.

"Chàng nằm mơ đi!"