Chương 9 - Suỵt, đừng lên tiếng!

Nhưng về sau khi Lục Cẩn đề nghị ly hôn với tôi thì tôi liền cực lực phản đối. Tôi là một bà mẹ nội trợ, hoàn toàn không đủ sức để nuôi sống được Đậu Đậu!

 

Cứ như vậy, chúng tôi trải qua cuộc sống kiểu ba người.

 

"Bà Dương! Những chuyện kế tiếp mà tôi tiết lộ có thể làm bà hoảng sợ, xin hãy chuẩn bị sẵn tâm lý." Vị cảnh sát vô cùng nghiêm túc.

 

Tôi khẽ gật đầu. Đôi tay co quắp ôm chặt ly nước trước mặt.

 

"Chúng tôi đã tiến hành kiểm tra thực tế ra được rằng phổi của Đậu Đậu bị tích rất nhiều nước. Căn cứ vào báo cáo khám nghiệm t.h.i t.h.ể thì Lục Đậu Đậu tử vong là do ngạt nước, không phải là do cô đánh c.h.ế.t."

 

Ngạt nước! Đậu Đậu là vì bị c.h.ế.t đuối sao?!!!

 

Tôi nháy mắt liền cảm thấy run rẩy cả người giống như đã nghe được một câu chuyện kinh dị đáng sợ!

 

"10 giờ tối ngày 14 tháng 2, chúng tôi nhận được một cuộc điện thoại báo cảnh sát. Người đàn ông trong điện thoại nói rằng vợ của mình đã tự tay gi.ế.t c.h.ế.t con trai của bọn họ. Lúc chúng tôi chạy tới hiện trường thì Đậu Đậu là đang ngâm mình trong bồn tắm."

 

Nỗi đau đớn xâm chiếm từng dây thần kinh của tôi.

 

Tôi không thể chịu đựng nổi! Lúc Đậu Đậu còn sống đã bị dày vò đến mức nào chứ? Thằng bé vẫn còn là một đứa trẻ nhỏ xíu mà!!!

 

"Dựa vào khẩu cung cùng ngày hôm đó của Lục Cẩn thì anh ta khai rằng cô vợ Dương Hoan của mình có triệu chứng bệnh tâm thần. Lúc vụ án phát sinh thì chỉ có vợ và con trai của anh ta ở nhà. Khi anh ta trở về vào lúc 10h liền chẳng thấy bóng dáng vợ mình đâu mà chỉ phát hiện ra con trai nằm ở trong bồn tắm."

 

"Lục Cẩn nói là tôi đã gi.ế.t Đậu Đậu!" Tôi sốc đến nỗi không thể ngậm miệng lại.

 

"Dựa vào lời khai của anh ta thì cô thật sự rất đáng hiềm nghi!"

 

"Tôi tuyệt đối sẽ không bỏ con mình ở trong bồn tắm!!!" Còn chưa đợi cảnh sát nói hết thì tôi đã kích động đứng bật dậy.

 

Mặc dù tôi thật sự không biết rốt cuộc hôm đó là đã xảy ra những gì nhưng tôi tuyệt đối khẳng định bản thân sẽ không làm như thế với Đậu Đậu.

 

Trên đời làm gì có người mẹ nào lại như thế!

 

Có lẽ tôi sẽ nhất thời nổi điên mà đánh vào tay con nhưng làm sao có thể chịu đựng được nhìn thằng bé phải thống khổ chịu đựng mà c.h.ế.t chứ?

 

"Dương Hân Hân, cô không cần phải gấp quá! Hiện tại vụ án này vẫn còn đang được điều tra, không chỉ riêng cô mà Lục Cẩn và Trương Hà đều thuộc trường hợp có nghi vấn." Lúc cảnh sát choàng áo khoác lên người tôi thì tôi mới phát hiện ra mình đang phát run.

 

"Chúng tôi đã điều tra ra Lục Cẩn có mua bảo hiểm nhân thọ cho cô và Đậu Đậu. Mặc dù anh ta có giải thích rằng đây chỉ là loại bảo hiểm thông thường, đã mua từ 1 năm trước rồi nhưng vẫn có cơ sở để đưa vào diện ng hi vấn."

 

Lục Cẩn mua bảo hiểm cho mẹ con tôi? Chuyện này tôi hoàn toàn không hay biết gì cả! Nhưng nói anh ta vì tiền mà gi.ế.t Đậu Đậu thì tôi lại thấy thật sự không dám tin nổi. Dù sao cũng đã là vợ chồng nhiều năm, cho dù Lục Cẩn không có lương tâm thì cũng chẳng thể nào đối xử như vậy với con trai mình được!

 

"Ngoài ra… Dựa theo tình huống mà người bạn thân của Trương Hà cung cấp thì Trương Hà và Lục Cẩn đã lên kế hoạch sẽ kết hôn, nhưng lại bị cha mẹ cô ta phản đối. Bọn họ hy vọng con gái mình có thể kết hôn với một người đàn ông tuổi trẻ tài cao nên rất nhiều lần Trương Hà đã cằn nhằn với bạn thân rằng ước gì Lục Cẩn không có con trai thì tốt!"

 

Nghe vậy, tôi liền khó nhọc mỉm cười. Nếu vì Trương Hà thì mọi chuyện đều là rất có khả năng!

 

"Ước gì không có con? Vậy là bọn họ liền muốn gi.ế.t Đậu Đậu sao?" Tôi kề người vào sát mặt bàn gào thét thật to, hận ý bốc lên cuồn cuộn trong lòng.

 

"Cô Dương! Chúng tôi phải tiến hành kiểm định tinh thần cho cô để chắc chắn được rằng cô không bị mắc bệnh tâm thần. Chúng tôi sẽ dẫn cô quay lại hiện trường vụ án, biết đâu lại giúp cô gợi nhớ thêm được điều gì."

 

Báo cáo cho ra kết quả tâm lý của tôi rất bình thường. Tôi đi với cảnh sát tới căn nhà chân chính của mình. Lúc xé giấy niêm phong, mở cửa ra hết thảy bố trí xếp đặt trong phòng đều vẫn y như cũ.

 

Trên mặt bàn đầy ắp những món mà tôi đã làm trong ngày hôm đó, còn trong bồn tắm thì ngập ngụa nước.

 

Nước???

 

Tôi nhớ ra rồi!

 

Hôm đó tôi quả thật đã lấy chổi đánh Đậu Đậu nhưng bất chợt ý thức được bản thân đã ra tay quá nặng nên liền vội vàng cuống quít ôm con đi tới bệnh viện. Nhưng lúc tới cửa thì lại vừa hay gặp Lục Cẩn đang bước vào nhà.

 

Sắc mặt ngày hôm đó của anh ta rất kém, lập tức giành lấy Đậu Đậu ở trong n.g.ự.c tôi. Có lẽ là vì ra tay quá mạnh nên thằng bé phải bật kêu đau lên một tiếng. Lại sau nữa, Lục Cẩn đổ đầy bồn nước lớn… nhấn đầu của Đậu Đậu xuống! Tôi liều mạng nhào tới ngăn cản nhưng sức lực không thể so bì được với anh ta.

 

Tôi quỳ trên đất cầu xin anh ta. Tôi nói mình đồng ý ly hôn, làm ơn buông tha cho con tôi đi!!!

 

Nhưng Lục Cẩn lại giống như không nghe được gì. Đôi mắt toé lửa nhấn mạnh đầu của Đậu Đậu xuống nước, mãi cho đến khi con trai tôi không còn nhúc nhích được nữa.