Sống Lại Để Đập Nát Lò Luyện Đan
Ngôn Tình
Tâm Lý
Xuyên Không
Cổ Đại
Tiên Hiệp
Trả Thù
Ngọt
Chữa Lành
Huyền Huyễn
Huyền Ảo
Đô Thị
Trọng Sinh
Việc đầu tiên ta làm sau khi trọng sinh, chính là đập nát lò luyện đan của mình, rồi quay sang đem toàn bộ linh thảo quý hiếm trong viện cho heo ăn.
Chỉ bởi kiếp trước, muội muội cùng cha khác mẹ xuyên không đến, lại còn ràng buộc với “Đan Thần Hệ Thống”, cướp đi thể chất “dược linh chi thể” bẩm sinh của ta, tráo đổi với chính nàng ta.
Từ đó, dù ta có dùng bất cứ phương phương đan dược nào, luyện ra đều là phế đan, thậm chí độc đan.
Còn nàng ta, dựa vào thể chất bị cướp đoạt từ ta, cộng thêm kiến thức hóa học vượt xa thời đại này, lại có thể luyện ra vô số thần phẩm linh đan, được tôn xưng là hy vọng của Dược Vương Cốc.
Nàng nói ta chẳng hiểu gì về luyện đan, chỉ là một kẻ ngu dốt bất tài.
Ta đem ghi chép về dị tượng “trăm thảo đồng sinh” lúc ta chào đời ra làm chứng, chỉ muốn chứng minh bản thân.
Nhưng khi mở sách sử ra, ta phát hiện, chỗ ghi chép ấy đã bị sửa thành:
“Sinh ra với phế thể, thiên tính thân độc.”
Lúc ấy, thứ muội Thẩm Nguyệt Hoa đang nâng trong tay một lò Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan vừa thành, nước mắt rưng rưng nói với Cốc chủ:
“Chẳng lẽ thứ đan dược có thể cứu người khỏi cõi chet này, vẫn chưa đủ để chứng minh thiên phú của ta sao?”
“Vì sao tỷ tỷ lại luôn vu cáo ta, nói thiên phú này là ta đánh cắp?”
Cốc chủ tin lời nàng, phán ta tâm thuật bất chính, ném ta vào hố dược nhân, bắt làm vật thí nghiệm thử độc cho nàng.
Trong tiếng rít của vạn trùng độc, thân thể ta hóa thành một vũng huyết thủy.
Nhưng khi ta mở mắt ra lần nữa,
ta đã sống lại.
Kiếp này, ta muốn xem thử
mất đi “dược linh chi thể” của ta, Thẩm Nguyệt Hoa còn có thể tay không luyện ra thần đan nữa hay không.
Bình luận