Chương 16 - Quy Định Đen Tối

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Chương 8

Email của Lưu Tổng được gửi đến rất nhanh, đính kèm là hồ sơ giới thiệu và mô tả công việc của vài công ty.

Chế độ đãi ngộ và quyền hạn đều rất cạnh tranh – trong đó có một vị trí còn đưa ra chức danh Phó tổng kỹ thuật.

Tôi lướt sơ qua nội dung, lưu email vào thư mục bảo mật, chưa vội phản hồi.

Đây chỉ là phương án dự phòng – một quân bài chưa đến lúc tung ra.

Chuyện “Giải thưởng Cống hiến Xuất sắc” lan ra trong nội bộ bộ phận như một cơn gió nhẹ.

Dù thông báo chính thức chưa phát, nhưng ý đồ “cân bằng” dường như đã trở thành sự ngầm hiểu của tất cả mọi người.

Lý Lệ nhìn tôi bằng ánh mắt thêm phần thương cảm, thỉnh thoảng để lại gói snack nhỏ trên góc bàn, thì thầm: “Anh Lâm đừng buồn quá nhé.”

Vương Lỗi thì tỏ vẻ “tôi biết trước sẽ thế mà”, tiến lại gần nói: “Phong ca, thoáng lên đi, thời buổi này, làm việc chăm chưa chắc bằng… chọn đúng bụng mẹ mà sinh.”

Kỹ sư Trương bên phòng kỹ thuật nghe xong chỉ thở dài một tiếng thật sâu, vỗ vai tôi, chẳng nói lời nào.

Mỗi phản ứng khác nhau đều là sự phản chiếu chân thật nhất của bản tính con người.

Tôi vẫn bận rộn mỗi ngày với dự án, việc phối hợp với bên Đỉnh Phong ngày càng suôn sẻ, tiến độ dự án diễn ra thuận lợi, nhiều mốc quan trọng còn hoàn thành sớm hơn dự kiến.

Ngô Thiên nhiều lần thể hiện sự hài lòng qua email và điện thoại, thậm chí còn đùa rằng muốn “đào tôi” về làm việc cho Đỉnh Phong.

Tôi chỉ cười, nói rằng hợp tác thuận lợi là được rồi.

Tề Giai Văn hình như cũng đã nghe phong phanh chuyện giải thưởng có khả năng rơi vào tay cô ta, bắt đầu lấy lại vẻ kiêu căng thường thấy.

Thỉnh thoảng đi ngang hành lang, cô ta sẽ liếc nhìn tôi bằng ánh mắt đầy thương hại xen lẫn ban phát, như thể đang nói: “Xem kìa, cho dù anh có giỏi thế nào, cuối cùng cũng chỉ là người làm nền cho tôi.”

Tôi vờ như không thấy.

Vì tôi biết, cuộc đối đầu thật sự không nằm ở những thứ hư danh đó.

Chớp mắt đã đến cuối tháng, công ty tổ chức hội nghị tổng kết quý.

Tất cả cán bộ cấp trung trở lên đều bắt buộc tham dự, nhóm nòng cốt của dự án chúng tôi cũng được yêu cầu có mặt.

Hội nghị được tổ chức tại phòng họp lớn nhất công ty, không khí nghiêm trang.

Vương Phó Tổng chủ trì cuộc họp, các lãnh đạo cấp cao từ tập đoàn cũng kết nối qua video.

Cuộc họp diễn ra đúng quy trình, các phòng ban lần lượt báo cáo công việc, trình bày thành tích.

Đến lượt phòng chúng tôi, Triệu Hải lên bục báo cáo.

Ông ta tập trung nhấn mạnh việc ký kết thành công giai đoạn hai của dự án Đỉnh Phong và tiến độ hiện tại đang rất khả quan, trong lời nói không tránh khỏi việc tâng bốc khả năng lãnh đạo của bản thân, nhưng dù sao cũng đã nhắc đến những đóng góp của tôi.

Tôi ngồi lặng lẽ ở một góc phía dưới, bình tĩnh lắng nghe.

Cuối cùng cũng đến phần khen thưởng.

Vương Phó Tổng hắng giọng, nở nụ cười:

“Tiếp theo, xin được công bố đề cử Giải thưởng Cống hiến Xuất sắc năm nay.”

Toàn hội trường im lặng.

“Sau quá trình đánh giá sơ bộ từ ban lãnh đạo và cân nhắc toàn diện nhiều yếu tố,” Phó Tổng đọc theo bản thảo, “nhân viên được vinh danh năm nay là——”

Ông ta dừng lại một chút, ánh mắt quét qua cả hội trường.

Nhiều người theo phản xạ thẳng lưng lên, ánh mắt lén liếc về phía tôi hoặc về phía Tề Giai Văn đang ngồi hàng ghế đầu.

Tề Giai Văn hơi ngẩng đầu, trên mặt là nụ cười đắc ý khó che giấu, như thể đã sẵn sàng bước lên nhận giải.

“——đồng chí Tề Giai Văn, phòng Tài vụ!”

Khoảnh khắc cái tên được xướng lên, cả hội trường thoáng chốc chìm vào một sự im lặng nặng nề.

Sau đó là vài tiếng vỗ tay thưa thớt, kèm theo đó là tiếng xì xào, bàn tán nhỏ.

Tôi thấy Tề Giai Văn đứng dậy, nụ cười rạng rỡ nở trên môi, chuẩn bị bước lên bục.

“Xin mọi người giữ trật tự.” Vương Phó Tổng giơ tay ra hiệu dừng vỗ tay, giọng nói đột ngột đổi tông:

“Lý do trao giải là——”

Ông nhìn vào bản thảo, lông mày hơi cau lại một cách khó nhận thấy, nhưng vẫn đọc tiếp:

“Đồng chí Tề Giai Văn kể từ khi vào công ty, đã tích cực thúc đẩy việc chuẩn hóa quy trình tài vụ, tăng cường kiểm soát rủi ro, góp phần vào sự vận hành ổn định của công ty…”

Lý do nghe thật là nhạt nhẽo và buồn cười.

Chuẩn hóa quy trình? Chẳng phải chính là những “quy định mới” mà cô ta bày ra để trì hoãn thanh toán và làm khó chuyện báo cáo chi phí?

Tiếng xì xào trong hội trường bắt đầu lớn hơn.

Không ít người nhìn nhau bằng ánh mắt đầy ẩn ý.

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)