Chương 6 - Nữ Quỷ Cướp Con
PHẦN 6.
Tác giả: Khúc Cá Bống.
“ Trời.. thằng Hoà nhà chị mất rồi chị quên à? Là con quỷ nó mê hoặc chị để chị mở cửa cho nó đó. Chị quên thầy Cường dặn như thế nào sao?”
Nghe bà Hằng nói cũng đúng, thế nhưng bà Hoa vẫn cảm thấy ruột gan mình nóng như lửa đốt. Mặc dù lo lắng nhưng bà cũng chẳng biết phải làm sao.
Thấy chồng bị con quỷ nắm chặt, chị Dung quỳ sụp xuống van xin:
“ Em xin chị, em lạy chị… chị tha cho gia đình em. Vợ chồng em chỉ có một đứa con gái. Em nguyện làm trâu làm ngựa thay nó, mong chị tha cho nó… em lạy chị.”
Nghe thấy chị Dung cầu xin, nữ quỷ liền gầm lên giận dữ:
“ Bố tổ con ranh con, bà mày hơn mày mấy trăm tuổi mà mày gọi tao là chị. Chúng mày không cần phải nói nhiều, con bé đó… tao nhất định phải bắt được.”
Nói rồi nữ quỷ lao đến túm lấy tóc chị Dung vật mạnh xuống đất. Lúc này con mực cũng đã miễn cưỡng đứng được dậy, thấy hồn ma ông bà chủ bị đánh thì nó tức giận gầm lên, hùng hục lao đến tông thẳng vào con nữ quỷ. Máu trên mạn sườn vì con mực vận động mạnh mà chảy ra xối xả, bắn thẳng lên người con quỷ kia.
Một tiếng gào ré lên giữa màn đêm. Âm thanh chói tai, đầy đau đớn. Dẫu sao máu chó mực cũng là khắc tinh của ma quỷ, dù có mạnh đến đâu đi chăng nữa thì khi quỷ bị dính phải cũng sẽ bị tổn thương. Lập tức con nữ quỷ phải buông mải bố mẹ Thảo ra, khua tay hất tung con mực ra ngoài. Con mực phải luôn cố tránh né để máu của mình không dính lên người ông bà chủ nên không thể phát huy hết lực tấn công. Tư thế bị động khiến nó lại tiếp tục bị nữ quỷ làm rách một mảng trên lưng.
“ Mực….”
Tiếng chị Dung nghẹn ngào kêu lên. Con mực yếu ớt ngẩn đầu lên nhìn, môi khẽ nhếch lên một nụ cười an ủi.
Anh Hoà cố gắng lướt đến. Toàn thân anh đã trong suốt đi rất nhiều. Anh nói với vợ:
“ Đừng van xin nó, dù có hồn phi phách tán thì vợ chồng mình cũng quyết không cho mụ ta đến gần con gái mình.”
Chị Dung đau đớn gật đầu, hai hồn ma cùng một con chó lại thay phiên nhau ngăn cản nữ quỷ tiến vào. Nói là ngăn cản, thực tế là thay phiên nhau bị ăn đánh. Bên này bị đánh gục thì bên kia lại lết thân hình tàn tạ tiến lên. Trong nhà, hai nén hương cắm trên bát hương của anh Hoà và chị Dung cháy rất nhanh, bà Hoa phải liên tục đốt thêm cây khác lại nối tiếp cây khác. Thảo bây giờ đã dịu trở lại, có lẽ nữ quỷ phải đối phó với 3 bao cát ngoài kia nên tạm thời không thể nhập vào Thảo được.
Ròng rã cho đến 3h sáng, vợ chồng anh Hoà và con mực gần như đã thoi thóp. Toàn thân con mực là những vết thương chi chít. Một bên mắt của nó đã bị chọc mù, hai hàm răng há ra toàn là máu. Nó nằm bẹp ngay giữa sân, không thể cử động, nhịp thở cũng vô cùng yếu ớt. Chỉ còn con mắt còn lại vẫn còn đang chớp động. Anh Hoà cùng chị Dung lúc này đã trở nên mờ nhạt, chỉ cần một cái búng tay của nữ quỷ cũng khiến họ hồn phi phách tán. Đứng ở giữa sân, nữ quỷ cười lên điên cuồng. Nó còn giữ lại chút hơi tàn của họ là để họ chứng kiến, đau khổ khi bé Thảo bị nó bắt đi. Chính mắt họ sẽ phải nhìn con gái mình bị đưa ra khỏi nhà, tự mình nhảy xuống chiếc ao tù ngoài cổng, linh hồn con bé sẽ phải đi theo nó, mãi mãi trở thành con gái của nữ quỷ, không thể luân hồi.
Ở trong nhà, bà Hoa hốt hoảng nhìn hai cây hương của con trai và con dâu đang lập loè chớp tắt. Dù có châm lửa thế nào cũng không thể đốt cháy lên được.
Đúng lúc này Thảo lại lên cơn, lập tức bà Hoa chạy vội vào buồng cùng bà Hằng giữ chặt lấy nó. Ngoài kia nữ quỷ đầy tự tin sải bước lên hiên nhà. Khi toan bước về phía cửa thì bỗng ả ta dẫm phải một thứ gì đó dưới chân. Ngay lập tức một luồng ánh sáng vàng chặn đứng nữ quỷ lại. Đây chính là tro hương mà trước đó thầy Cường dặn bà Hằng phải rắc quanh nhà. Nữ quỷ ré lên đầy tức giận, đôi mắt nó long lên điên cuồng tông thẳng vào tấm màn sáng đó. Màn sáng như một tấm lưới sắt kiên cố, lại là loại có kích điện, nên mỗi lần nữ quỷ xông đến là một lần bị điện giật nhảy tưng tưng.
4h sáng, Lúc này tóc nữ quỷ đã bị giật đến xoăn tít, bù xù. Toàn thân ả ta đen thui, có những chỗ bị cháy xém. Tuy nhiên lớp màn sáng sau một cú vồ của ả ta thì đã bị vỡ tung, lớp tro tàn bay lên bụi đầy mặt đất. Nữ quỷ lúc này như một con thú dữ bị chọc điên, chiếc mồm rộng ngoác đến mang tai của ả không ngừng gào thét. Trời nổi cuồng phong, từng đám mây đen che kín cả bầu trời. Bố mẹ Thảo tuyệt vọng nhìn nữ quỷ lao thẳng đến toan phóng vào trong nhà bà Hoa.
Lúc này Thảo ở trong giường cũng đang điên cuồng giãy dụa. Ngoài kia nữ quỷ kêu gào ra sao thì trong này Thảo cũng hét lên y như vậy.
Bỗng lá bùa dán trước cửa nhà của bà Hoa loé lên, ngay lập tức nữ quỷ bị văng ngược ra sau, Thảo ở trong nhà oằn người lên vì đau đớn. Thầy Cường quả thật vô cùng cao tay, lá bùa này chính là đòn cuối cùng mà thầy dành tặng cho nữ quỷ. Toàn thân nữ quỷ toát ra khói đen ngùn ngụt, ả điên cuồng chống lại công kích, liên tục thả oán khí lên lá bùa phía sau cánh cửa. Từng âm thanh rùng rợn của tiếng móng tay cào vào lớp gỗ phát ra khiến ai nghe thấy cũng phải rợn người. Bên trong nhà, Thảo không ngừng gào hét điên cuồng:
“ Thả tao ra… tao sẽ giết hết cả lũ chúng mày.”
Tiếng móng tay cào lên cửa, tiếng Thảo gào thét, tiếng cánh cửa bị đập phá kêu lên từng tiếng răng rắc như muốn vỡ tung ra. Ngoài sân ngập tràn âm thanh khóc cười quái dị của nữ quỷ.
Xèo…
Bỗng một góc của lá bùa bị ngọn lửa đen đốt xém đi một chút. Từng luồng khí đen nhỏ thông qua khe cửa tràn vào căn nhà.
Bà Hằng nhìn thấy như vậy thì trở nên hốt hoảng. Run rẩy nhìn lá bùa từng chút, từng chút một bị oán khí của nữ quỷ bào mòn. Ánh sáng phát ra từ lá bùa cũng yếu đi trông thấy:
“ Xong… xong rồi…”
Bà Hằng nhìn bà Hoa tuyệt vọng. Nhìn sang bên thấy Thảo đang oằn oại muốn thoát ra , bà không khỏi đau lòng. Chẳng lẽ thật sự không thể cứu được con bé hay sao. Nếu để nữ quỷ xông vào, liệu nó có dìm chết hết tất cả mọi người ở đây hay không?
Tác giả: Khúc Cá Bống.
“ Trời.. thằng Hoà nhà chị mất rồi chị quên à? Là con quỷ nó mê hoặc chị để chị mở cửa cho nó đó. Chị quên thầy Cường dặn như thế nào sao?”
Nghe bà Hằng nói cũng đúng, thế nhưng bà Hoa vẫn cảm thấy ruột gan mình nóng như lửa đốt. Mặc dù lo lắng nhưng bà cũng chẳng biết phải làm sao.
Thấy chồng bị con quỷ nắm chặt, chị Dung quỳ sụp xuống van xin:
“ Em xin chị, em lạy chị… chị tha cho gia đình em. Vợ chồng em chỉ có một đứa con gái. Em nguyện làm trâu làm ngựa thay nó, mong chị tha cho nó… em lạy chị.”
Nghe thấy chị Dung cầu xin, nữ quỷ liền gầm lên giận dữ:
“ Bố tổ con ranh con, bà mày hơn mày mấy trăm tuổi mà mày gọi tao là chị. Chúng mày không cần phải nói nhiều, con bé đó… tao nhất định phải bắt được.”
Nói rồi nữ quỷ lao đến túm lấy tóc chị Dung vật mạnh xuống đất. Lúc này con mực cũng đã miễn cưỡng đứng được dậy, thấy hồn ma ông bà chủ bị đánh thì nó tức giận gầm lên, hùng hục lao đến tông thẳng vào con nữ quỷ. Máu trên mạn sườn vì con mực vận động mạnh mà chảy ra xối xả, bắn thẳng lên người con quỷ kia.
Một tiếng gào ré lên giữa màn đêm. Âm thanh chói tai, đầy đau đớn. Dẫu sao máu chó mực cũng là khắc tinh của ma quỷ, dù có mạnh đến đâu đi chăng nữa thì khi quỷ bị dính phải cũng sẽ bị tổn thương. Lập tức con nữ quỷ phải buông mải bố mẹ Thảo ra, khua tay hất tung con mực ra ngoài. Con mực phải luôn cố tránh né để máu của mình không dính lên người ông bà chủ nên không thể phát huy hết lực tấn công. Tư thế bị động khiến nó lại tiếp tục bị nữ quỷ làm rách một mảng trên lưng.
“ Mực….”
Tiếng chị Dung nghẹn ngào kêu lên. Con mực yếu ớt ngẩn đầu lên nhìn, môi khẽ nhếch lên một nụ cười an ủi.
Anh Hoà cố gắng lướt đến. Toàn thân anh đã trong suốt đi rất nhiều. Anh nói với vợ:
“ Đừng van xin nó, dù có hồn phi phách tán thì vợ chồng mình cũng quyết không cho mụ ta đến gần con gái mình.”
Chị Dung đau đớn gật đầu, hai hồn ma cùng một con chó lại thay phiên nhau ngăn cản nữ quỷ tiến vào. Nói là ngăn cản, thực tế là thay phiên nhau bị ăn đánh. Bên này bị đánh gục thì bên kia lại lết thân hình tàn tạ tiến lên. Trong nhà, hai nén hương cắm trên bát hương của anh Hoà và chị Dung cháy rất nhanh, bà Hoa phải liên tục đốt thêm cây khác lại nối tiếp cây khác. Thảo bây giờ đã dịu trở lại, có lẽ nữ quỷ phải đối phó với 3 bao cát ngoài kia nên tạm thời không thể nhập vào Thảo được.
Ròng rã cho đến 3h sáng, vợ chồng anh Hoà và con mực gần như đã thoi thóp. Toàn thân con mực là những vết thương chi chít. Một bên mắt của nó đã bị chọc mù, hai hàm răng há ra toàn là máu. Nó nằm bẹp ngay giữa sân, không thể cử động, nhịp thở cũng vô cùng yếu ớt. Chỉ còn con mắt còn lại vẫn còn đang chớp động. Anh Hoà cùng chị Dung lúc này đã trở nên mờ nhạt, chỉ cần một cái búng tay của nữ quỷ cũng khiến họ hồn phi phách tán. Đứng ở giữa sân, nữ quỷ cười lên điên cuồng. Nó còn giữ lại chút hơi tàn của họ là để họ chứng kiến, đau khổ khi bé Thảo bị nó bắt đi. Chính mắt họ sẽ phải nhìn con gái mình bị đưa ra khỏi nhà, tự mình nhảy xuống chiếc ao tù ngoài cổng, linh hồn con bé sẽ phải đi theo nó, mãi mãi trở thành con gái của nữ quỷ, không thể luân hồi.
Ở trong nhà, bà Hoa hốt hoảng nhìn hai cây hương của con trai và con dâu đang lập loè chớp tắt. Dù có châm lửa thế nào cũng không thể đốt cháy lên được.
Đúng lúc này Thảo lại lên cơn, lập tức bà Hoa chạy vội vào buồng cùng bà Hằng giữ chặt lấy nó. Ngoài kia nữ quỷ đầy tự tin sải bước lên hiên nhà. Khi toan bước về phía cửa thì bỗng ả ta dẫm phải một thứ gì đó dưới chân. Ngay lập tức một luồng ánh sáng vàng chặn đứng nữ quỷ lại. Đây chính là tro hương mà trước đó thầy Cường dặn bà Hằng phải rắc quanh nhà. Nữ quỷ ré lên đầy tức giận, đôi mắt nó long lên điên cuồng tông thẳng vào tấm màn sáng đó. Màn sáng như một tấm lưới sắt kiên cố, lại là loại có kích điện, nên mỗi lần nữ quỷ xông đến là một lần bị điện giật nhảy tưng tưng.
4h sáng, Lúc này tóc nữ quỷ đã bị giật đến xoăn tít, bù xù. Toàn thân ả ta đen thui, có những chỗ bị cháy xém. Tuy nhiên lớp màn sáng sau một cú vồ của ả ta thì đã bị vỡ tung, lớp tro tàn bay lên bụi đầy mặt đất. Nữ quỷ lúc này như một con thú dữ bị chọc điên, chiếc mồm rộng ngoác đến mang tai của ả không ngừng gào thét. Trời nổi cuồng phong, từng đám mây đen che kín cả bầu trời. Bố mẹ Thảo tuyệt vọng nhìn nữ quỷ lao thẳng đến toan phóng vào trong nhà bà Hoa.
Lúc này Thảo ở trong giường cũng đang điên cuồng giãy dụa. Ngoài kia nữ quỷ kêu gào ra sao thì trong này Thảo cũng hét lên y như vậy.
Bỗng lá bùa dán trước cửa nhà của bà Hoa loé lên, ngay lập tức nữ quỷ bị văng ngược ra sau, Thảo ở trong nhà oằn người lên vì đau đớn. Thầy Cường quả thật vô cùng cao tay, lá bùa này chính là đòn cuối cùng mà thầy dành tặng cho nữ quỷ. Toàn thân nữ quỷ toát ra khói đen ngùn ngụt, ả điên cuồng chống lại công kích, liên tục thả oán khí lên lá bùa phía sau cánh cửa. Từng âm thanh rùng rợn của tiếng móng tay cào vào lớp gỗ phát ra khiến ai nghe thấy cũng phải rợn người. Bên trong nhà, Thảo không ngừng gào hét điên cuồng:
“ Thả tao ra… tao sẽ giết hết cả lũ chúng mày.”
Tiếng móng tay cào lên cửa, tiếng Thảo gào thét, tiếng cánh cửa bị đập phá kêu lên từng tiếng răng rắc như muốn vỡ tung ra. Ngoài sân ngập tràn âm thanh khóc cười quái dị của nữ quỷ.
Xèo…
Bỗng một góc của lá bùa bị ngọn lửa đen đốt xém đi một chút. Từng luồng khí đen nhỏ thông qua khe cửa tràn vào căn nhà.
Bà Hằng nhìn thấy như vậy thì trở nên hốt hoảng. Run rẩy nhìn lá bùa từng chút, từng chút một bị oán khí của nữ quỷ bào mòn. Ánh sáng phát ra từ lá bùa cũng yếu đi trông thấy:
“ Xong… xong rồi…”
Bà Hằng nhìn bà Hoa tuyệt vọng. Nhìn sang bên thấy Thảo đang oằn oại muốn thoát ra , bà không khỏi đau lòng. Chẳng lẽ thật sự không thể cứu được con bé hay sao. Nếu để nữ quỷ xông vào, liệu nó có dìm chết hết tất cả mọi người ở đây hay không?