Chương 14 - Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe trộm tiếng lòng

“Yên tâm đi, ta cúi đầu khom lưng nhiều năm như vậy, ngậm miệng không nói sự tình tỷ tỷ của ta, các nàng sợ là đều đã quên có tỷ tỷ của ta rồi.”

Hạ Vũ thở dài trong lòng một tiếng.

“Ngươi quen biết Cửu vương gia sao?” Hạ Tuyết Kiến đột nhiên hỏi.

Hạ Vũ nhíu mày: “Đến trong phủ hắn khám bệnh vài lần, không tính là quen, làm sao vậy?”

“Vậy ngươi cảm thấy hắn là người thế nào?”

“Mặt ấm tâm lạnh, lòng dạ thâm sâu.”

“Ngươi đây là đánh giá cái gì, ta thật sự cảm thấy hắn khá tốt.” Hạ Tuyết Kiến chống cằm, không tự giác nở nụ cười.

“Hắn nơi nào là mặt ấm tâm lạnh, rõ ràng là thân bất do kỷ, phải hạ mình mới có thể sống được.”

Hạ Tuyết Kiến quá hiểu loại cảm thụ này, nàng còn không phải là tồn tại như vậy sao.

Bởi vì giống, cho nên nàng so với bất luận kẻ nào đều hiểu hắn, càng đau lòng vì hắn.

Hạ Vũ thấy dáng vẻ này của nàng, không khỏi nhớ tới hôm nay thấy được phụ đề kỳ quái, chẳng lẽ phụ đề nói đều là sự thật?

“Tuyết Kiến, ngươi về sau không cần gặp lại hắn, hắn người này, tâm tư thâm trầm, hắn yêu cầu một người cực kỳ hiểu con người của hắn.”

“Ta còn không phải là người cực kỳ hiểu con người của hắn sao!”

Hạ Vũ:......

“Ta tin tưởng hắn cũng sẽ trở thành người hiểu ta nhất, nguyện ý bao dung ta nhất.”

Bọn họ đều là người giống nhau, cho nên sẽ thưởng thức lẫn nhau.

Hạ Vũ:......

Hắn không nói nhiều, bôi thuốc cho nàng xong liền rời đi.

Sau khi trở về, hắn nhớ lại chuyện phát sinh hôm nay, cái phụ đề kia, cùng với sau khi Tuyết Kiến trở về đã thay đổi.

Hay là hắn thật sự đang ở trong thế giới tiểu thuyết?

Mà trong bộ tiểu thuyết này, Cửu vương gia là nam chủ, Tuyết Kiến là nữ chính, bọn họ đều chỉ là pháo hôi trên đường nam nữ chính thành công?

cảm tình của hắn đối với Tuyết Kiến, là đá kê chân xúc tiến cảm tình của hai người bọn họ sao?!

Hay là hắn căn bản chính là cái tiểu nhân vật liền cơ hội lên sân khấu đều không có?!

Lại hoặc là cái vai ác cái gì mà yêu mà không có được?

Càng nghĩ càng bực bội, Hạ Vũ ở trên giường lăn qua lộn lại ngủ không yên, hận hiện tại không thể đánh thuốc mê Diệp Khanh Oản trói về đây, ép hỏi nàng kể tiếp cốt truyện.

Hắn ở trong tiểu thuyết này, đến tột cùng là đóng vai trò gì?

Tối nay, rất nhiều người mất ngủ.

Nhưng Diệp Khanh Oản lại một giấc ngủ đến mặt trời lên cao.

Tỉnh ngủ mới bắt đầu nhớ lại cốt truyện kế tiếp, nguyên tác tiểu thuyết phát triển đến đây, bút mực nhiều nhất là ở trên người nữ chính Hạ Tuyết Kiến.

Chủ yếu là kể việc nàng điều tra năm đó tỷ tỷ nàng bị hãm hại cùng người khác tư thông, cuối cùng bị bắt nhảy giếng tự sát.

Một đường tra được đến trên đầu chủ mưu, lại không ngờ trong đó cất giấu âm mưu to lớn liên quan đến hoàng thất,  người liên quan càng ngày càng nhiều, địa vị càng ngày càng cao, sự tình càng thêm không thể vãn hồi.

Trong lúc này cơ hồ không có chuyện gì của Diệp Khanh Oản, cho nên...... Đi chơi!

Tưởng tượng đến chính mình không cần diễn kịch, không cần giống cao da chó dính lấy nam chủ, hao tổn tâm huyết cầu hắn thích mình một chút, nàng liền cao hứng phát ra từ nội tâm.

Hôm nay không cần đi thư thục, nàng mặc xong y phục chỉnh tề liền lôi kéo nha hoàn bên người  chuẩn bị đi dạo phố, nhưng lại bị mẫu thân kêu đi qua, muốn nàng đi đáp lễ Thái phó .

Tức giận đến mức Diệp Khanh Oản mở ra giao diện trào phúng  mắng hắn  một trận.

“Cái Lão Thái phó lòng dạ đen tối này, cũng không biết là cọng dây thần kinh nào không đúng, sáng sớm đưa cho ta cái gì lễ, làm ta còn phải đi đáp lễ, đen đủi.”