Chương 7 - Nhiệm Vụ Khó Khăn Của Con Trai

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Phiên ngoại ẩn (sinh nhật)

Trần Tự sắp sinh nhật rồi!

Đây là chuyện lớn.

Hứa Dịch Chu phải nghĩ cho ra.

Dù sao đây cũng là sinh nhật đầu tiên Trần Tự đón sau khi hai đứa ở bên nhau.

Tặng xe?

Trần Tự có rồi.

Tặng nhà?

Trần Tự cũng có.

Vậy tặng đồng hồ?

Nhà Trần Tự hình như cả đống…

Hứa Dịch Chu nghĩ đến muốn nổ đầu.

Vẫn không nghĩ ra.

Hay học Trần Tự rải ít hoa hồng cho rồi.

Sến thì sến.

Nhưng thấy yên tâm.

Dù sao đây cũng là lần đầu cậu ấy tặng quà sinh nhật cho bạn trai.

Tặng chưa khéo cũng bình thường.

Hứa Dịch Chu tự an ủi.

Tối đó Trần Tự lại hành tôi đến nửa đêm.

Sắp xong, cậu ấy đẩy Trần Tự một cái.

Trần Tự khẽ cắn lên xương quai xanh cậu ấy.

Hứa Dịch Chu buồn ngủ díp mắt.

Mặc cho anh xoay trở.

Sắp ngủ đến nơi.

Hứa Dịch Chu bỗng nhớ ra:

“Đúng rồi, Trần Tự.”

“Anh có thích thứ gì không?”

Trần Tự dụi lên đỉnh đầu cậu ấy.

“Em.”

“Thích em.”

Hứa Dịch Chu bị anh ôm đến nóng.

Đẩy anh ra một chút.

“Không phải,”

“ý em là… thôi bỏ đi…”

“Ngoài em ra,”

“còn gì nữa không?”

“Hết rồi.”

“Khuya rồi, ngủ đi.”

Anh duỗi tay.

Lại kéo Hứa Dịch Chu về.

Được rồi.

Đại khái biết tặng quà sinh nhật gì rồi.

Hứa Dịch Chu nghĩ vậy.

Lơ mơ ngủ thiếp.

Đêm trước sinh nhật.

Để làm người đầu tiên chúc mừng sinh nhật Trần Tự.

Hứa Dịch Chu lén uống một cốc cà phê đặc trước giờ ngủ.

Cứ mở mắt tính giờ.

Vừa điểm 0:00.

Lập tức bật dậy, “tát” người bên cạnh một cái (nói quá cho vui).

Hôn chụt một cái thật kêu lên môi anh.

“Chúc mừng sinh nhật, Trần Tự!”

Trần Tự ngơ ngác mở mắt.

“???”

Hứa Dịch Chu nói xong lại nằm xuống ngủ.

Còn vỗ vỗ Trần Tự bên cạnh.

Vỗ cho anh ngủ lại.

Trần Tự đầy dấu hỏi.

Sáng sớm hôm sau Trần Tự dậy.

Hứa Dịch Chu tối qua thức khuya quá.

Giờ không dậy nổi.

Anh cũng không gọi.

Lặng lẽ đi làm.

Cả ngày không nhận được tin của Hứa Dịch Chu.

Trần Tự hơi thấy lạ.

Nhắn qua.

Hứa Dịch Chu chỉ nói đang bận.

Bận gì nhỉ?

Đang chuẩn bị bất ngờ cho mình sao?

Trần Tự hơi mong chờ.

Tối đến.

Trần Tự cũng không tăng ca.

Tuổi trẻ vô giá.

Lái xe thẳng về nhà ấm.

Về đến nơi.

Bàn ăn bày đầy món.

Trần Tự đi thẳng lên tầng hai.

Mở cửa.

Thấy Hứa Dịch Chu quay lưng ngồi trên giường.

Đang loay hoay gì đó.

Nghe tiếng cửa.

Hứa Dịch Chu lập tức quay lại.

Giấu đồ ra sau lưng.

“Ha, ha ha.”

“Anh về rồi.”

Hứa Dịch Chu lại chỉ vào tủ đầu giường.

“Này.”

“Quà cho anh.”

Trần Tự đi tới mở ra.

Một chiếc ví da đường chỉ khâu xiêu vẹo.

Nhìn là biết tự làm.

Anh lập tức không luyến tiếc mà vứt ví của mình.

Đổi sang cái này.

Xong ngẩng đầu nhìn Hứa Dịch Chu.

Khẽ hỏi:

“Sau lưng là gì thế?”

“Cũng cho anh à?”

Hứa Dịch Chu hơi do dự lấy ra.

Là một cặp tai cún.

Và một cái vòng cổ.

Trần Tự thấy hơi nóng.

Muốn hôn cậu ấy.

Hứa Dịch Chu né một cái.

Tai cậu ấy đỏ ửng.

Ngã xuống giường.

Trần Tự giữ lấy cổ cậu ấy.

Cúi người.

Lịch sự hỏi:

“Hôm nay… được chứ?”

Hôm nay Hứa Dịch Chu đã dùng hết cả cái mặt của đời mình.

Nghe xong lời ấy.

Đang định ngồi bật dậy mắng.

Lại bị anh che miệng.

Ép cậu ấy không nói ra lời.

Hứa Dịch Chu không còn sức để nói.

Cắn thật mạnh lên vai anh.

Trần Tự cũng không né.

“Sinh nhật thật tốt.”

“Chu Chu.”

“Ngày nào cũng sinh được không?”

HẾT

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)